Câu nói của Nguyễn Tịch khiến mặt Lục Tư Tần đỏ bừng, anh không ngờ cô nàng tiểu yêu tinh này lại dám tán tỉnh anh ngay trong trường!
"Lục Tư Tần, anh có đồng ý không?"
Nguyễn Tịch nghiêng đầu nói nhỏ bên tai, hơi thở ấm áp phả vào tai anh.
Cô cố tình đưa lưỡi liếm vành tai anh, trong mắt các bạn học khác, họ chỉ đang thì thầm với nhau.
Ai có thể ngờ rằng Nguyễn Tịch lại dám quyến rũ anh ngay trước mặt cả lớp!
"Được rồi, anh chiều em."
Lục Tư Tần kéo cổ áo, yết hầu chuyển động mạnh.
Nguyễn Tịch đạt được mục đích liền nở nụ cười hài lòng, đưa tay xuống giữa hai chân Lục Tư Tần, nhanh chóng tìm thấy côn thịt to lớn của anh, chậm rãi vuốt ve qua lớp quần.
"Hi hi, cho anh thoải mái một chút trước đã."
Các bạn học đi qua đi lại chỉ cần ai đi ngang qua cũng sẽ thấy tay Nguyễn Tịch đang nghịch ngợm giữa hai chân Lục Tư Tần.
Lục Tư Tần không sợ bị phát hiện, chủ yếu là sợ Nguyễn Tịch bị người khác nói ra nói vào. Trái với sự lo lắng của anh, Nguyễn Tịch lại tỏ ra như không có chuyện gì xảy ra.
"Đừng quậy."
Lục Tư Tần vội vàng nắm lấy ngón tay đang làm loạn của Nguyễn Tịch, tay cô mềm mại như bông.
Bàn tay to rám nắng của Lục Tư Tần dễ dàng bao phủ lấy bàn tay nhỏ của cô.
"Em không quậy. Anh đừng cử động."
Nguyễn Tịch viết xuống vở một dòng chữ: Làm trước mặt cả lớp không phải càng kích thích sao?
Kích thích? Lục Tư Tần chỉ muốn bay lên trời!
Côn thịt của anh dưới sự vuốt ve của Nguyễn Tịch nhanh chóng cứng lên, đỉnh vào lòng bàn tay cô.
Qua lớp quần, Nguyễn Tịch vẫn cảm nhận được côn thịt của Lục Tư Tần nóng và cứng đến mức nào.
Nhưng mà, mới chỉ đến đây thôi sao?
Cô kéo khóa quần Lục Tư Tần, luồn cả bàn tay nhỏ vào trong.
Những ngón tay thon dài lột chiếc quần lót của anh ra, bàn tay mềm mại áp sát vào giữa hai chân Lục Tư Tần.
Vừa rồi chưa chạm vào trực tiếp nên cô chưa cảm nhận được rõ ràng, giờ phút này, khi ngón tay Nguyễn Tịch vuốt ve côn thịt của Lục Tư Tần, cô cảm thấy như đang cầm một thanh sắt nung đỏ.
Côn thịt nóng đến mức khiến cả lòng bàn tay cô như bị bỏng.
Đáng nói hơn là côn thịt của Lục Tư Tần quá lớn, một tay Nguyễn Tịch không thể nào nắm hết được.
Cô dùng tay kia viết lên vở: Lục Tư Tần, côn thịt của anh nóng và to quá, sắp làm bỏng tay em rồi.
Lục Tư Tần vốn đã bị cô chọc đến mức toàn thân nóng ran, lúc này lại càng phát ra tiếng thở dốc.
May bây giờ là giờ tan học, tiếng thở dốc của Lục Tư Tần không khiến ai chú ý.
Nhưng sắc mặt Lục Tư Tần lại vô cùng căng thẳng, khuôn mặt vốn đã đáng sợ vì vết sẹo giờ lại càng thêm đáng sợ.
Kết quả là, các bạn học sợ đến mức không dám đi qua chỗ anh, sợ vô tình đụng phải Lục Tư Tần rồi bị anh vặn gãy cổ.
Tiếng chuông vào học vang lên.
Cả lớp ngoan ngoãn ngồi vào chỗ, đáng nói hơn là tiết này là tiết tự học, cả lớp yên tĩnh đến mức nghe rõ tiếng kim rơi.
Lục Tư Tần càng không thể phát ra tiếng động, nhưng Nguyễn Tịch lại cố tình dùng ngón tay mân mê quy đầu của anh, dùng móng tay cào nhẹ.
Nguyễn Tịch cảm nhận rõ ràng côn thịt của Lục Tư Tần đang run rẩy trong lòng bàn tay cô. Cảm giác nắm giữ dục vọng của Lục Tư Tần trong tay thật sung sướng!
Nhưng Nguyễn Tịch chưa kịp vui mừng bao lâu thì nghe thấy một tiếng "rầm", cửa lớp bị đá văng từ bên ngoài.
Lục Tư Nam với vẻ mặt đầy sát khí đứng ở cửa lớp.