Tu vi hiện tại của Phó Oản là Trúc Cơ tầng ba, thuộc Trúc Cơ sơ kỳ, ăn khoảng mười bảy, mười tám viên Nhuận Khí Hoàn này có lẽ chỉ có thể tăng lên một tầng tu vi.
Thứ này đối với những người đã tu luyện mười năm như nàng không có tác dụng gì lớn, chỉ thích hợp cho những đệ tử Luyện Khí kỳ mới nhập môn sử dụng.
Phó Oản định ngày mai sẽ mang bình linh đan này đi bán, tối nay nàng còn có việc quan trọng phải làm.
Việc quan trọng này dĩ nhiên là tu luyện.
Trong nguyên tác, nữ phụ ác độc Phó Oản luôn bám sát tu vi của nữ chính Ninh Hành không rời.
《Vi Tiên》 đương nhiên sẽ không tốn giấy mực để miêu tả một nữ phụ tu luyện như thế nào.
Điều này khiến Phó Oản vô cùng khổ sở.
Nàng phát hiện ra thân thể này của mình có tư chất thật sự rất kém.
Phó Oản không mong cầu gì nhiều, không cần được ông trời chiếu cố, ra khỏi cửa nhặt được công pháp, linh bảo gì đó, nàng chỉ cầu thân thể này có tư chất tu tiên khá hơn một chút so với người thường là được rồi.
Nhưng mà, không phải vậy.
Cơ thể nàng giống như bị cách ly với linh khí của trời đất, người khác hấp thu được mười phần linh khí, tăng trưởng ba phần tu vi, còn nàng hấp thu linh khí, tăng trưởng tu vi chưa được một phần mười.
Nếu nói Ninh Hành là nữ nhi của ông trời, vậy thì Phó Oản chính là quỷ sai dẫn đường dưới địa phủ.
Phó Oản biết rõ làm một nữ phụ ác độc không hề dễ dàng, để đuổi kịp Ninh Hành, nàng phải nỗ lực gấp mười lần người khác.
Hiện tại Ninh Hành đang ngủ ngon, còn Phó Oản thì miệt mài tu luyện.
Theo từng hơi thở của Phó Oản, linh khí thanh khiết trên núi Hào Sơn như tơ như lũ tràn vào tứ chi của nàng.
... Sau đó lại trôi tuột đi hết.
Chỉ còn lại hai, ba phần trăm linh khí được Phó Oản hấp thu, tích tụ thành tu vi cho nàng.
Cho đến ngày hôm sau, mặt trời đỏ rực từ từ nhô lên ở phía đông, ánh nắng ấm áp xuyên qua cành lá và song cửa sổ, chiếu rọi lên người Phó Oản.
Phó Oản ngồi xếp bằng trên giường, hàng mi dài khẽ động, mở mắt ra, đôi mắt hạnh nheo lại để tránh ánh nắng chói chang.
Có vài người trông thì có vẻ như đang tu luyện, nhưng thực ra đã ngủ từ nửa đêm rồi.
Nàng lăn một vòng từ trên giường xuống, nâng niu lọ Nhuận Khí Hoàn như báu vật.
Nhìn thời gian hiện tại, có lẽ các vị sư đệ, sư muội mới nhập môn đều đã thức dậy rồi, nàng phải bắt đầu bước thứ hai trên con đường tìm chết của ác độc nữ phụ.
Phó Oản muốn chia Nhuận Khí Hoàn cho những sư đệ, sư muội mới nhập môn kia, để tăng hảo cảm của bọn họ với mình.
Hảo cảm gì đó không quan trọng, quan trọng là Phó Oản không thể phá vỡ cốt truyện gốc.
Để tránh Ninh Hành phát hiện ra điều gì đó không ổn, Phó Oản quyết định sáng hôm sau sẽ đưa số "linh đan giả" này đi phát.
Phó Oản đẩy cửa phòng, lưu luyến hôn lọ linh đan một cái.
Tu luyện bằng cách hấp thu linh khí thiên địa thật sự quá chậm.
Thay vì tu luyện, ăn nhiều Nhuận Khí Hoàn một chút có lẽ còn giúp tăng tu vi nhanh hơn.
Tiếc là...
Phó Oản cất lọ đan vào trong ngực, nhìn về phía xa, nơi một hình bóng tròn trịa đang dần hiện ra.
Hình bóng đó càng lúc càng lớn, sau đó chậm rãi bay đến trước mặt Phó Oản.
Đó là một con rùa khổng lồ.
Lớp mai màu đen sẫm dài rộng ước chừng năm trượng, trên đó có những hoa văn gập ghềnh, vừa vặn để người ngồi hoặc nằm, vô cùng chắc chắn.
Đây là phương tiện di chuyển trong núi Hào Sơn.
Phó Oản lục lọi trong ngực, lấy ra mấy viên linh thạch sáng lấp lánh, ném vào trong túi gấm treo trên đầu rùa, coi như tiền vé.
Sau đó, nàng nhẹ nhàng nhảy lên lưng Toàn Quy, tiện tay dùng pháp thuật thổi bay đám vỏ trái cây vụn vặt trên lưng nó.
"Đi đâu đây? Lát nữa ta còn phải đưa đám nhóc Thiên Trạch Tiên Đường mới nhập môn kia đi nữa..."
Giọng nói trầm thấp của Toàn Quy truyền đến từ dưới chân Phó Oản.
Phó Oản gật đầu:
"Đến ký túc xá của các tiểu sư đệ mới nhập môn năm nay, ta muốn đi tìm bọn họ."
"Được."
Tứ chi Toàn Quy linh hoạt chuyển động giữa không trung, xoay người, bay về hướng Phó Oản muốn đến.
Theo Toàn Quy bay lên cao dần, tầm nhìn của Phó Oản càng thêm rộng rãi, nàng có thể nhìn thấy toàn cảnh sư môn của mình.
Sư môn của nàng và Ninh Hành rất có địa vị và danh tiếng.
Sư môn có tên Hào Sơn, nằm ở Diệu Châu, trung tâm của thế giới này, địa giới rộng tám vạn dặm.
Hào Sơn có hai tiên đường nổi tiếng nhất, được gọi là "Song Bích Hào Sơn", đệ tử của hai tiên đường này đều vô cùng ưu tú.
Thiên Trạch Tiên Đường, nơi Phó Oản ở, chuyên tu "Thuật", là một trong "Song Bích Hào Sơn".
Pháp thuật truyền thừa của Thiên Trạch tiên đường rất đặc biệt, nói đơn giản là thông qua việc hấp thu bảy phần dương khí và ba phần âm khí trong linh khí của trời đất, ngưng tụ thành linh thực bản mệnh, lợi dụng đặc tính của thực vật để nâng cao hiệu quả tu luyện.