Mấy ngày nay nàng thật sự thiếu ngủ, cho nên rất dễ dàng chìm vào giấc ngủ, hơn nữa còn ngủ rất say.
Ninh Hành đợi hồi lâu, cuối cùng cũng đợi được đến khi Phó Oản ngủ say.
Nàng khẽ thở dài, đứng dậy, lại chú ý tới Phó Oản trở mình.
Phó Oản lẩm bẩm trong miệng, dường như đang nói mộng.
"Tỷ cứ đợi đấy, vị trí thủ tịch nhất định... nhất định là của ta."
Phó Oản nói trong mơ.
Cho dù trong mơ, nàng cũng không quên sứ mệnh nữ phụ ác độc của mình.
Ninh Hành đứng bên giường Phó Oản, cúi đầu liếc nhìn nàng.
Trong bóng đêm, giọng nói của hắn như mây như khói, khàn khàn mơ hồ:
"Được."
Thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt đã đến ngày tỷ thí thủ tịch.
Rất nhiều đệ tử Hào Sơn đều cảm thấy cuộc tỷ thí thủ tịch lần này có gì đó khác biệt.
Là ranh giới quan trọng trong quá trình tu luyện của đệ tử Hào Sơn, địa điểm tổ chức tỷ thí thủ tịch Trúc Cơ kỳ được sắp xếp tại Minh Kính Đài - nơi trung tâm của Hào Sơn.
Minh Kính Đài không thuộc về bất kỳ phân đường nào của Hào Sơn, mà là nơi được các phân đường của Hào Sơn bảo vệ xung quanh.
Nó nằm ở vị trí cực cao, là đỉnh cao nhất của Hào Sơn, tựa như một thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ, bảo vệ địa giới bát ngát của Hào Sơn, từ nơi này phóng tầm mắt ra xa có thể thu hết toàn bộ Hào Sơn vào trong tầm mắt.
Minh Kính Đài được tạo thành từ một khối hàn sơn băng tinh, linh khí vô tận hội tụ về đây, trên toàn bộ sân khấu rộng lớn hàng trăm dặm là làn khói màu tím nhạt lượn lờ, bốn phía tỏa ra ánh sáng, mỹ lệ như chốn tiên cảnh.
Hôm nay, Minh Kính Đài vô cùng náo nhiệt.
Người đầu tiên xuất hiện ở Minh Kính Đài chính là Chưởng môn đương nhiệm của Hào Sơn, đồng thời cũng là đường chủ Vân Trạch Kiếm Đường.
Hắn cưỡi một thanh phi kiếm tỏa ra hàn khí bức người, lưng đeo trường kiếm, tuấn dật xuất trần, phi kiếm dưới chân mang theo hàng vạn đạo kiếm quang, vẽ ra một đường cong duyên dáng trên không trung, sau đó vững vàng đáp xuống Minh Kính Đài.
"Ồ, ta là người đến đầu tiên sao?"
Chưởng môn Hào Sơn - Bạch Thu Diệp thu kiếm, kiếm khí sắc bén ban nãy theo động tác thu kiếm của hắn lập tức biến mất vô tung.
Kiếm khí thu phóng tự nhiên, đây chính là Chưởng môn Hào Sơn, tu vi đã đạt tới Đại Thừa kỳ, là một trong những người đứng đầu Tu Tiên giới.
"Ngươi không phải."
Một giọng nói êm ái, uyển chuyển vang lên sau lưng Bạch chưởng môn.
"Ta mới là người đến trước."
Làn sương mờ ảo xuất trần lượn lờ, bảy sắc cầu vồng lưu chuyển, một nữ tử mặc y phục trắng muốt, dung mạo chỉ mới đôi mươi đứng sau lưng Bạch Thu Diệp.
Mặc dù dung mạo nàng trẻ trung xinh đẹp, nhưng ánh mắt lại sâu thẳm, nặng nề, tựa như đã trải qua hàng ngàn năm tháng.
Nàng thật ra đã tu luyện hơn một ngàn năm, là Đường chủ Thiên Trạch Tiên Đường, Vân Thận tiên tử có tu vi ngang ngửa với Bạch Thu Diệp.
"Là Vân Thận à..."
Bạch Thu Diệp khẽ thở dài.
"Không phải muội nói thu nhận đồ đệ sẽ ảnh hưởng đến tu luyện sao, sao hôm nay cũng đến xem tỷ thí thủ tịch?"
"Ta vì ai mà đến, chẳng lẽ Chưởng môn đại nhân còn không rõ sao?"
Vân Thận che miệng cười khẽ.
"Nhưng mà Chưởng môn à, huynh đã thu nhận một đồ đệ rồi, nếu lại thu nhận thêm một người nữa, e là hai vị đệ tử kia sẽ không vui đâu."
"Nói bậy, thu nhận đồ đệ đâu phải tìm phiền phức, nói gì mà chỉ thu nhận một người, mặc dù nàng là người của Thiên Trạch Tiên Đường, nhưng thiên phú của nàng lại thích hợp tu luyện công pháp kiếm đạo của ta hơn."
Bạch Thu Diệp trầm giọng nói.
Cuộc nói chuyện giữa hai người tràn ngập mùi thuốc súng, bọn họ đều là trưởng lão Hào Sơn, cũng là những người có tu vi đứng đầu, vì vậy vẫn luôn khinh thường đối phương.
"Ta là Chưởng môn, muội quên rồi sao?"
Bạch Thu Diệp hừ lạnh.
"Muội xem nàng có chọn muội hay không?"
"Ta là đường chủ Thiên Trạch Tiên Đường, năm đó lão tổ tông trồng cây bồ đề chính là ở Thiên Trạch Tiên Đường, đây gọi là lịch sử lâu đời, các ngươi chỉ là đám nhà giàu mới nổi thích chém giết mà thôi."
Vân Thận cũng không chịu yếu thế.
"Nàng" trong miệng hai người bọn họ, đương nhiên chính là Ninh Hành.
Ninh Hành có thiên phú kinh người, từ lâu đã lọt vào mắt xanh của rất nhiều trưởng lão Hào Sơn, chỉ chờ đến cuộc tỷ thí thủ tịch lần này để thu nàng làm đồ đệ.
Bạch chưởng môn và Vân Thận tiên tử đấu võ mồm khoảng nửa canh giờ, các đệ tử Trúc Cơ kỳ cũng lần lượt đến Minh Kính Đài.
Năm nay, dàn trưởng lão chuẩn bị thu nhận đồ đệ vô cùng hùng hậu, hơn phân nửa đều là vì Ninh Hành mà đến, rất nhiều đệ tử vừa đến Minh Kính Đài đã nhịn không được kinh hô thành tiếng.
"Trời ạ, đó là Bạch chưởng môn sao! Trời ơi, hắn cũng đến, trời ơi, ta chết mất, ta kích động quá!"
Một đệ tử ôm ngực, nhìn khuôn mặt tuấn lãng của Bạch Thu Diệp, suýt chút nữa đã ngất xỉu.