Chút bình yên trước giông bão

Chương 30
Trước Sau
Tạ Bạch Lộ vừa đi vừa nhìn, bây giờ đang là thời điểm nghỉ trưa, dân làng ít người qua lại. Mỗi khi có ai nhìn thấy nàng, họ đều ngạc nhiên nhìn thêm một chút, khi nàng mỉm cười, họ cũng mỉm cười đáp lại.

Từ khi xuyên không đến nay, nàng đã trải qua rất nhiều trận chém giết — chủ yếu là bị giết, cảnh tượng yên bình hiện tại rất có sức hấp dẫn đối với Tạ Bạch Lộ.

Nếu không có Lăng Tùng và Tà Trận, có thể an cư lạc nghiệp trong ngôi làng này thì tốt biết mấy!

Nàng nhỏ giọng nói: "Ngôi làng trông rất bình yên, hình như họ thậm chí còn chẳng nhận ra không thể ra khỏi làng."

Tiểu Tinh suy nghĩ rồi nói: "Có thể do chúng ta may mắn, Tà Trận này mới được bố trí xong."

Tạ Bạch Lộ: "... Vậy thì đúng là may mắn."

Tiểu Tinh nói với giọng điệu đương nhiên: "Ngươi là con cưng của vận may mà. Nếu Tà Trận được bố trí muộn một chút, e rằng tên điên kia đã đuổi tới rồi."

Tính thời gian, nếu Lăng Tùng không dây dưa với Đằng An Lam quá lâu thì đúng là sắp lần ra dấu vết đến đây.

Vì Đằng An Lam không thích giết chóc, lại là người của Đằng gia nên trận chiến giữa hai người hẳn không quá nghiêm túc, Lăng Tùng sẽ không giống lần trước, ba ngày sau mới đuổi kịp.

Tạ Bạch Lộ ậm ừ đáp lại, dù sao chỉ cần Tiểu Tinh đừng khoanh tay đứng nhìn khi nguy hiểm là được, nó tin chắc nàng là người có khí vận cũng không có gì sai cả.

Nàng đi bộ đến đầu làng phía đông, nhìn thấy vườn quýt, nhưng không phát hiện ai có khả năng là tà tu.

Sau khi hái một quả quýt chín vàng, đang định bóc vỏ, bỗng nhiên Tạ Bạch Lộ dừng lại: "Liệu chủ nhân của Tà Trận có thể đã hoàn thành việc bố trí bên ngoài khi ta đang đi dạo, sau đó tất cả mọi người trong Tà Trận bao gồm cả ta đột nhiên đều chết không?"

Tiểu Tinh khẳng định: "Tuyệt đối không thể! Ngươi là con cưng của vận may, không thể nào chết một cách qua loa như vậy được!"

Tạ Bạch Lộ: "..."

Rõ ràng là do chính nàng nói ra, nhưng nhìn thấy Tiểu Tinh tin tưởng không chút nghi ngờ, nàng không khỏi cảm thấy hơi chột dạ.

Nhưng bảo nàng nuốt lời thì không thể, nàng không muốn phá hỏng "lòng tin" mong manh vừa mới được thiết lập giữa nàng và Tiểu Tinh.

Nàng vừa ăn quýt vừa nói: "Quay lại thôi."

Trước khi có biến đổi gì xảy ra trong Tà Trận, nàng phải nhanh chóng quay lại tắm rửa, đây có thể là cơ hội tắm rửa duy nhất của nàng trong vài ngày tới, nếu nàng còn sống sót qua ngày hôm nay.

Cùng lúc đó, ở một nơi xa xôi, đột nhiên Lăng Tùng dừng lại vì phát hiện ấn ký thần thức của Tạ Bạch Lộ biến mất.

Có người xóa bỏ ấn ký giúp nàng, hay nàng lại tiến vào lãnh vực hoặc nơi nào đó tương tự?

Lăng Tùng mỉm cười, đôi mắt hẹp dài lóe lên tia sáng lạnh lẽo. Lúc trước hắn tiện tay đặt ấn ký thần thức lên người nàng, không ngờ nàng lại có thể chạy trốn, hơn nữa còn trốn thoát khỏi tay hắn rất nhiều lần, thậm chí còn dám lợi dụng hắn để giết Mục Ma.

Thật thú vị, xem như nể mặt nàng đã giúp hắn giải trí, hắn sẽ cho nàng một cái chết nhanh gọn.

Ấn ký thần thức càng ở xa thì cảm giác càng mờ nhạt, Lăng Tùng không thể xác định vị trí chính xác nơi ấn ký biến mất, hắn chỉ còn cách tìm kiếm lãnh vực hoặc bí cảnh bị che giấu trong phạm vi rộng lớn gần đó.

Khi Tạ Bạch Lộ chậm rãi quay lại, Hoàng đại nương đã chuẩn bị xong nước ấm, bồn tắm thì không cần nghĩ đến, chỉ có một cái thùng gỗ không to cũng không nhỏ cho nàng dùng.

Khi còn nhỏ, Tạ Bạch Lộ đã từng trải qua mùa đông chỉ cần hai ấm nước nóng là có thể gội đầu tắm rửa, nàng cảm thấy điều kiện bây giờ đã rất tốt rồi.

Quần áo của con gái Hoàng đại nương khá nhỏ, cổ tay áo để lộ ra một đoạn, nhưng dù sao cũng tốt hơn là mặc bộ đồ sắp bốc mùi kia của nàng.

Tạ Bạch Lộ dặn Tiểu Tinh không được nhìn trộm, thoải mái tắm rửa sạch sẽ từ đầu đến chân. Theo lời Tiểu Tinh, tu sĩ bình thường không cần lo lắng vấn đề vệ sinh, linh lực trong cơ thể sẽ tự động làm sạch. Nhưng Tạ Bạch Lộ bị trọng thương, linh lực luôn trong tình trạng cạn kiệt nên chắc chắn không làm được như vậy, hơn nữa nàng còn dính đầy máu.

Nàng vừa lau tóc vừa suy nghĩ xem tiếp theo nên làm gì.

Thực ra lúc tắm rửa nàng cũng đã nghĩ đến, nếu Lăng Tùng tìm tới rồi đột nhiên xông vào thì phải làm sao, chết trong tình trạng lõa thể chắc chắn rất khó coi. May bên ngoài vẫn yên tĩnh, nói cách khác, khả năng cao Lăng Tùng chưa phát hiện ra vị trí của nàng.

Nhưng nàng không chạy bao xa, nàng nghi ngờ hắn có thể khoanh vùng vị trí, chỉ cần điều tra kỹ lưỡng thì cuối cùng cũng sẽ tìm thấy nàng. Ngũ Tinh Đỉnh còn trong tay, cho dù không tính đến việc nàng đã tính kế hắn, hắn cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nàng.

Nếu Tà Trận vẫn không có động tĩnh, nàng có thể tạm thời coi nơi này là nơi ẩn náu.
Trước Sau
BÌNH LUẬN (5)
  • Nguyễn Thu Thủy

    Nguyễn Thu Thủy

    Mún đọc tiếp nữa quá trời ơiiii

    6 giờ trước
  • Thị Thanh Thảo Nguyễn

    Thị Thanh Thảo Nguyễn

    Truyện hayyyyy

    2 tuần trước
  • Hao Pham

    Hao Pham

    Truyện xuất sắc quá ad ơi

    2 tuần trước
  • Khánh Vy

    Khánh Vy

    Truyện hay, càng đọc càng cuốn, không quá dài như các bộ tu tiên khác nữa 🫶

    3 tuần trước
  • Vivian Nguyen

    Vivian Nguyen

    ❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️🥰❤️❤️❤️🥰🥰

    1 tháng trước