Hông hắn không ngừng chuyển động, cánh môi âm hộ của nàng ôm chặt lấy gốc côn thịt, mút vào nhả ra như đang thưởng thức món ăn ngon lành, thật là... thật là kích thích!
Âm thanh dâm mĩ trong đêm khuya tĩnh mịch lại càng thêm vang dội.
Diệp Tiên Tiên vừa sung sướng lại vừa sợ có người nghe thấy, thân thể căng cứng, tiểu huyệt co bóp chặt hơn, mút chặt lấy côn thịt không buông.
Hiện giờ hai người tuy đã thân mật nhưng danh phận vẫn chưa rõ ràng, nhất là trong nội trạch tình thế phức tạp, nếu sơ sẩy rất có thể vạn kiếp bất phục.
Chu Nhị sợ nàng mang thai nên khi sắp bắn liền nhanh chóng rút côn thịt ra, bắn lên khóm hoa cỏ quý báu, hóa thành chất dinh dưỡng.
…
Hôm sau là ngày rằm, theo quy củ của Lâu phủ, vào mùng một và ngày rằm, tất cả con cháu trong phủ đều phải đến Vạn Thọ đường của lão phu nhân Đơn Lâu thị để thỉnh an.
Sáng sớm, sau khi thỉnh an xong, Lâu Thương Chi đi trên con đường lát đá trồng đầy hoa cỏ quý hiếm, bộ trường bào màu tím huyền bí thêu vân văn như ý càng tôn lên dáng người cao ráo thẳng tắp của hắn, toát lên vẻ ung dung, tự tại.
Hắn đi về phía Hà thị đang được các nha hoàn, bà tử vây quanh.
Hà thị có ba người nhi tử, nếu nói người được sủng ái nhất là Lâu Tư Chi, thì người mà bà dựa dẫm nhất chính là trưởng tử Lâu Thương Chi.
Nhìn thấy trưởng tử tuấn tú, trên mặt Hà thị lộ rõ vẻ hài lòng.
Lâu Thương Chi tiến lên hành lễ, "Thỉnh an mẫu thân!"
Hà thị quan sát sắc mặt hắn, cau mày nói: "Ngươi dạo này gầy đi, dù công việc bận rộn cũng phải chú ý sức khỏe."
Nói xong, Hà thị lại bắt đầu lải nhải về chuyện hôn sự của hắn.
Trưởng tử của bà, dung mạo, tính tình đều xuất chúng, không hiểu sao những nhà quyền quý kia lại mù mắt không biết nhìn nhận ngọc quý.
Bản thân hắn cũng không để tâm, lại rất có chủ kiến khiến bà làm mẹ phải đau đầu.
Giờ hắn đã tự tìm đến cửa, bà càng phải dặn dò kỹ càng.
Sau khi kể ra một loạt các tiểu thư khuê các môn đăng hộ đối, Hà thị hỏi: "Thế nào?"
Nghe Hà thị nói xong, Lâu Thương Chi thản nhiên đáp:
"Không thế nào cả."
Đêm qua chỉ mới nói muốn nạp nàng làm thiếp, nha hoàn nhỏ đã dám bỏ hắn mà chạy.
Nếu hắn cưới thê, e rằng nàng sẽ không đến tìm hắn nữa.
Hà thị nghẹn họng, nhưng tình huống này đã xảy ra không chỉ một hai lần, bà cũng đã quen.
Bà không nỡ trách cứ nhi tử, bèn chuyển chủ đề:
"Trong phòng ngươi cũng nên có một hai nha đầu biết chăm sóc, bên cạnh ta có mấy người thích hợp, để ta chọn cho ngươi nhé?"
Hai nha hoàn đứng cạnh Hà thị mắt sáng lên nhưng rồi lại cụp xuống.
Đại gia đối xử với nữ nhân thật vô tình khiến các nàng không dám mạo hiểm.
Nếu không được chọn thì sẽ bị gả cho người khác hoặc bị đày đến những thôn trang hẻo lánh, tương lai mờ mịt, không có kết cục tốt đẹp.
Hai nha hoàn đồng thời dập tắt hy vọng trong lòng.
Lâu Thương Chi mỉm cười:
"Mẫu thân nói đúng, ta không cầu người biết lạnh biết nóng, chỉ cần lanh lợi, vừa mắt là được."
Hắn nhớ đến gương mặt ửng đỏ e lệ cúi đầu của nàng.
Ánh mắt Lâu Thương Chi dịu dàng hẳn đi.
Hà thị không hề chú ý đến sự thay đổi trong ánh mắt Lâu Thương Chi, vốn chỉ thuận miệng nói ra, cũng không hy vọng hắn sẽ đồng ý.
Nào ngờ lần này hắn không chỉ đồng ý mà còn rất dứt khoát, bà không còn lý do gì để từ chối, định mở miệng chọn người xuất sắc nhất bên cạnh cho hắn nhưng Lâu Thương Chi lại nhanh chóng ngắt lời, nói:
"Ta đã để ý một nha hoàn tam đẳng tên là Tiên Nhi, mong mẫu thân ban người đó cho ta."
Hà thị là chủ mẫu của Lâu phủ, ngày thường quản lý việc nhà, đại khái biết rõ nha hoàn, vú già ở các viện.
Nhưng nha hoàn tam đẳng rất đông, không nói đến mấy chục thì cũng gần trăm người, địa vị lại thấp kém, bà không thể nào biết hết được nên bà hỏi:
"Nàng ta ở viện nào?"
Nếu là nha hoàn ở viện của trưởng bối hoặc tỷ muội thì việc đưa đến phòng nhi tử có chút không hợp lý.
Nhưng với Hà thị đó không phải là vấn đề, trưởng tử khó có được hứng thú với nữ nhân, làm mẹ bà tất nhiên phải giúp đỡ.
Thật ra, nếu không phải trưởng tử không gần gũi tiểu đồng, Hà thị đã nghi ngờ hắn có sở thích khác.
Giờ thì bà đã yên tâm.
Lâu Thương Chi nói: "Ta cũng không biết nàng ta ở viện nào, xin mẫu thân vất vả tìm giúp."
Lâu Thương Chi miêu tả sơ qua dung mạo của Diệp Tiên Tiên cho Hà thị.
Việc Hà thị quay về tìm ma ma bên cạnh để lấy danh sách nha hoàn trong phủ thì không cần phải nhắc đến nữa.