h

Chương 26
Trước Sau
Cơ thịt đột nhiên co rút mạnh, khoái cảm lan tỏa khắp cơ thể, Diệp Tiên Tiên rên rỉ một tiếng dài, ngã vào ngực Lâu Thương Chi.

Thân thể mềm nhũn.

Hắn hôn lên môi nàng, nuốt tiếng rên rỉ còn sót lại vào bụng, đầu lưỡi luồn vào giữa hàm răng nàng, khuấy đảo mật ngọt, liếm mút dây dưa.

Môi lưỡi quấn quýt, Lâu Thương Chi ôm chặt nàng, nhanh chóng thúc mạnh. Thùng gỗ phát ra tiếng kẽo kẹt như sắp gãy.

Cảm giác tê dại lan khắp cơ thể, côn thịt vẫn đang ra vào không ngừng. Trên không có trời, dưới không có đất, nàng như lơ lửng giữa không trung. Móng tay Diệp Tiên Tiên bấu chặt vào da thịt Lâu Thương Chi, để lại những vết cào đỏ ửng.

Lâu Thương Chi hôn từ khóe miệng nàng đến tai, hơi thở phả vào tai nàng, "Sướng không?"

"Ưm... Ưm ưm..."

Nàng nói không nên lời.

Cứ như vậy không biết qua bao lâu, tiểu huyệt của Diệp Tiên Tiên lại run rẩy kịch liệt, siết chặt lấy côn thịt đang ra vào mạnh mẽ của Lâu Thương Chi.

Lâu Thương Chi hít một hơi, không nhịn được nữa, tinh dịch tuôn trào ra như vỡ đê, nháy mắt lấp đầy tiểu huyệt không còn một khe hở.

Lâu Thương Chi hôn nhẹ lên mặt Diệp Tiên Tiên, "Ta cũng sướng!"

Nàng mở đôi mắt long lanh nước nhìn hắn, khẽ cười.

Nước trong thùng gỗ gần cạn, Lâu Thương Chi đổ hết nước ấm đã chuẩn bị sẵn vào thùng. Lấy khăn mềm lau người cho Diệp Tiên Tiên, "Được ta hầu hạ, nàng là người đầu tiên."

Diệp Tiên Tiên mỉm cười, "Thiếp thân sợ hãi."

Lâu Thương Chi véo nhẹ chóp mũi nàng, "Chỉ ngoài miệng sợ hãi thôi, không nói cũng biết."

Nàng bĩu môi, "Công tử thật khó hầu hạ."

Lâu Thương Chi luồn tay vào giữa hai chân nàng, ngón tay xoa nắn cánh hoa, từng chút một, khiêu khích nàng run rẩy rồi mới nhìn nàng, nói: "Hầu hạ như vừa rồi là được."

Đây có phải là Lâu đại công tử nổi tiếng quái gở, tàn nhẫn như Diêm La trong lời đồn? Có lẽ mỗi người đều có nhiều mặt, mà nàng tình cờ thấy được mặt ôn nhu của hắn. Chỉ là sự ôn nhu này sẽ thuộc về thê tử tương lai của hắn. Nghĩ đến việc hắn cũng đối xử với nữ nhân khác như vậy, lòng Diệp Tiên Tiên chợt trống rỗng, như có thứ gì đó vừa rơi mất.

Thấy nàng ngẩn ngơ, Lâu Thương Chi véo nhẹ mũi nàng, "Sao vậy?"

Diệp Tiên Tiên hoàn hồn, "Thiếp thân đang suy nghĩ."

Lâu Thương Chi nhướng mày, tiến sát lại nàng, "Ồ? Nói ta nghe xem."

Lúc này tay chân Diệp Tiên Tiên đã khôi phục chút sức lực, nàng lấy một chiếc khăn khác lau người, lấy hết can đảm nhìn thẳng vào hắn, ấp úng nói: "Thiếp thân sợ bản thân thất lễ, mạo phạm công tử. Tự kiểm điểm lại, để tránh tái phạm."

Lâu Thương Chi nhìn nàng chằm chằm, đôi mắt đen láy như ngọn lửa trong đêm tối, "Cho phép nàng tái phạm." Dừng một chút, hắn lại nói: "Hay là nàng nóng lòng chờ lần sau?"

Giọng điệu của hắn có chút trêu chọc, rõ ràng tâm trạng rất tốt.

Diệp Tiên Tiên đỏ mặt, quay đi không nói.

"Ta còn có việc, nàng nghỉ ngơi trước đi."

Lâu Thương Chi bọc nàng trong một chiếc khăn lớn, ôm nàng đặt lên giường rồi bắt đầu mặc quần áo.

Trường bào màu tím đen viền chỉ vàng, thắt lưng cùng màu, đeo một miếng ngọc bội bằng bạch ngọc, quần dài giắt trong ủng gấm. Kết hợp với dáng người cao ráo, ngũ quan tuấn tú, toát lên vẻ anh tuấn tiêu sái, thanh cao lỗi lạc.

Diệp Tiên Tiên thấy hắn chỉ qua loa lau tóc ướt liền lấy trâm cài tóc giúp hắn, không nhịn được nói: "Trời lạnh thế này, công tử sao lại để tóc ướt ra ngoài? Nếu bị nhiễm lạnh thì sao?"

Nghe nàng nhắc nhở, ánh mắt Lâu Thương Chi dịu dàng, "Đã quan tâm ta, sao không muốn vào hậu viện của ta?"

"Không giống nhau."

"Danh phận quan trọng đến vậy sao?"

Nàng nhìn hắn, không nói gì.

Khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú tái nhợt, yếu ớt đáng thương. Nàng lặng lẽ nhìn hắn, trong mắt có chút lưu luyến, nhưng cũng có sự kiên cường và cố chấp.

Trái tim hắn lại mềm nhũn.

Thôi, hà tất phải ép nàng, cũng chỉ là một nữ tử tính tình ngoan cố, yếu đuối, cứ để nàng theo ý mình vậy! Dù sao chỉ cần che chở nàng là được.

Nếu muốn sủng thì cứ sủng thôi!

Lâu Thương Chi lại lên tiếng, giọng nói ôn hòa hơn vài phần, "Ta thường xuyên ra ngoài như vậy, không sao đâu."

Nếu lau khô tóc thì mất rất nhiều thời gian, hắn ngày thường bận rộn, nào có thời gian mà phí phạm vào việc này. Thực ra hôm nay hắn đã hẹn người khác, định đi đường tắt, không ngờ gặp nàng rồi lại muốn ở bên nàng nên đã hoãn lại cuộc hẹn.

Lâu Thương Chi đi ra ngoài, dặn dò hai bà vú vài câu rồi nhanh chóng rời đi.
Trước Sau
BÌNH LUẬN (7)