h

Chương 25
Trước Sau
Trong lòng dâng lên nỗi buồn, sắc mặt Diệp Tiên Tiên biến đổi, tình ý trong mắt tan biến không còn chút nào. Mặc cho hắn ôn nhu như nước, cũng không thể hóa giải được tảng đá ngăn cách giữa hai người, nàng nói: "Tùy công tử!"

Nâng mông nàng lên, hung hăng ấn xuống, côn thịt cuồng bạo không chút lưu tình đâm vào thân thể nàng, càng sâu càng tàn nhẫn. Lâu Thương Chi luật động mạnh mẽ, tìm kiếm sự ma sát mãnh liệt nhất để giải tỏa nỗi bực dọc trong lòng.

Nước ấm trong thùng gỗ không ngừng tràn ra, theo từng va chạm của hai người phát ra tiếng "chít chít", mặt đất ướt đẫm như vừa trải qua một trận mưa rào. Mà tình cảnh lúc này cũng chẳng khác gì một trận mưa rào xối xả.

Eo Diệp Tiên Tiên uốn lượn, đôi gò bồng đảo cũng nảy lên theo từng nhịp như hai chú thỏ con trắng nõn.

Côn thịt thô to ra vào mãnh liệt trong lối đi chật hẹp, như một con dao nhỏ sắc bén, không đau đớn nhưng lại khiến người ta không thể lờ đi.

Nước tràn ra hết đợt này đến đợt khác, khi Lâu Thương Chi đâm tới đỉnh điểm, phát ra tiếng "ào ào".

Bên ngoài, hai tên tùy tùng làm xong việc trở về định bẩm báo, khi nghe thấy động tĩnh mơ hồ bên trong, hai người nhìn nhau, lui ra xa vài trượng, đứng canh gác ở một đầu hành lang khác.

"A... Công tử... Chậm một chút..."

Diệp Tiên Tiên không chịu nổi, nhỏ giọng cầu xin, vòng tay ôm lấy cổ Lâu Thương Chi, dựa vào hắn. Đầu vú cọ xát vào lồng ngực rắn chắc của hắn, sưng đỏ kiêu hãnh.

Cánh tay nàng trắng nõn, thon dài như hai búp sen non mềm mại, khẽ cử động cũng đủ lay động lòng người. Huống chi nàng còn đang ôm chặt lấy hắn, quấn quýt si mê. Lâu Thương Chi có chút chói mắt, ngữ điệu không khỏi dịu dàng, "Ngoan ngoãn, ta sẽ chậm lại!"

Diệp Tiên Tiên cắn môi, uất ức nói: "Thiếp thân an phận thủ thường, nào có không ngoan?"

Oán trách xen lẫn ba phần uất ức, càng khiến dung nhan kiều diễm của nàng thêm phần mị hoặc, có một loại phong tình khó tả.

Người không phải gỗ đá, ai có thể vô tình, Lâu Thương Chi vốn định trách cứ, nhưng lời nói ra lại thành, "Nếu an phận, sao lại lén lút nửa đêm canh ba, hết lần này đến lần khác câu dẫn ta."

Trong lời nói đã mang theo vài phần cưng chiều trêu ghẹo.

Ngực Diệp Tiên Tiên phập phồng, trong mắt có chút rung động.

Côn thịt vẫn đang ra vào mãnh liệt, nhưng lực đạo dường như đã chậm lại. Nàng thở phào nhẹ nhõm, lại cảm thấy sự nhẹ nhàng này không bằng khoái cảm khi hắn mạnh mẽ đâm vào, nhưng vừa mới bảo hắn chậm lại, giờ sao có thể bảo hắn mạnh mẽ hơn?

Diệp Tiên Tiên buông lỏng sự kiềm chế trong lòng, mông bắt đầu nhịp nhàng lên xuống, tiểu huyệt siết chặt lấy côn thịt của Lâu Thương Chi, từng chút một ép lấy thứ tinh hoa của nam nhân.

Lâu Thương Chi ngẩn ra, không ngờ nàng lại làm như vậy, côn thịt đang sưng to bị từng lớp thịt mềm mại siết chặt, ma sát kịch liệt. Nhịp tim hắn hòa cùng nhịp tim nàng, nhiệt độ ngày càng tăng cao, cảm giác lại là một loại khoái lạc chưa từng có, lâng lâng như bay lên chín tầng mây.

Lâu Thương Chi thuận theo nàng, tay vuốt ve tấm lưng ướt át, xoa nắn đôi gò bồng đảo. Diệp Tiên Tiên run rẩy, rên rỉ khe khẽ, dường như có chút khó chịu với sự vuốt ve của hắn, nhưng ngực lại càng ưỡn cao hơn, khiến hắn càng ra sức xoa nắn.

Lâu Thương Chi nhận ra sự thay đổi nhỏ này, ánh mắt lóe lên, nắm lấy hai bầu ngực trong tay, tùy ý nhào nặn, đầu ngón tay còn cố ý chà xát qua đầu vú.

Diệp Tiên Tiên tê dại khó nhịn, tiểu huyệt siết chặt lấy côn thịt, càng ra sức vuốt ve, nước bắn tung tóe, trong thùng gỗ chỉ còn lại chưa đến một nửa nước.

Ánh mắt Lâu Thương Chi dừng lại trên bông hoa cài tóc màu đỏ thẫm của nàng, ngón tay khẽ kéo, mái tóc đen xõa xuống.

Vén một lọn tóc lên ngắm nghía, trong lòng dâng lên một cảm giác quyến luyến khó tả. Đầu ngón tay hắn khẽ run lên, một tia khát khao thoáng qua, hắn không nhận ra, nàng cũng không nhận ra.

Lâu Thương Chi híp mắt, hưởng thụ sự hầu hạ của nàng, hắn không phải người cổ hủ, cũng không cảm thấy việc nữ nhân chủ động trên giường sẽ làm tổn hại đến mặt mũi nam nhân, hoan lạc chốn khuê phòng vốn là vô cùng.

Chỉ là không ngờ thân hình nhỏ nhắn này lại có sức lực không nhỏ, tiểu huyệt chặt chẽ siết chặt lấy côn thịt thô to như gậy sắt của hắn, càng lúc càng sâu.

Nàng nuốt trọn dục vọng của hắn, khiến Lâu Thương Chi thoải mái vô cùng.

"Mệt không?"

Chân Diệp Tiên Tiên run lên, đỉnh côn thịt liên tục cọ xát vào hoa tâm, nàng đã sớm mềm nhũn không chịu nổi.

Sắp tới rồi…

Nàng không rảnh trả lời, chỉ lắc đầu, côn thịt nóng bỏng liên tục đâm vào hoa tâm, khuấy đảo bên trong, cọ xát mạnh mẽ vào thành vách mềm mại nhạy cảm, từng đợt khoái cảm ập đến, nàng gần như ngất đi.
Trước Sau
BÌNH LUẬN (7)