h

Chương 24
Trước Sau
Thì ra hắn thật sự tìm được nàng, nhưng lại không có hành động gì, Diệp Tiên Tiên đoán không ra tâm tư của hắn, nhỏ giọng nói:

“Hắn… chạm vào thiếp thân, thiếp thân không muốn…”

Lâu Thương Chi ngẩn ra, sắc mặt hơi giãn.

Lần này xem như hiểu quy củ, biết tự xưng thiếp thân. Hắn nhìn chằm chằm Diệp Tiên Tiên, ngữ điệu trầm ổn bình tĩnh:

“Nếu ta chạm vào ngươi, thì sao?”

Trầm mặc giây lát, Diệp Tiên Tiên cúi đầu, thanh âm cũng thấp xuống:

“Thân phận thiếp thân hèn mọn, như bùn đất dưới chân, nào dám có điều mong muốn. Tuy nhiên… thân mình đã bị công tử… hủy hoại, nhưng cũng không cam lòng làm thiếp.”

Lâu Thương Chi nắm cằm Diệp Tiên Tiên, nâng mặt nàng lên, lạnh lùng cười, “Lúc trước bò lên giường ta sao không thấy ngươi không muốn?”

Diệp Tiên Tiên cúi đầu thấp hơn, gần như không thấy rõ mặt, “Công tử sáng trong như trăng rằm, phong thái lỗi lạc, làm thiếp thân mê muội.”

Sắc mặt Lâu Thương Chi hơi dịu lại.

Nàng liếc nhìn Lâu Thương Chi rồi tiếp tục nói, “Nhất thời hồ đồ, mới mạo phạm công tử.”

Hồ đồ, thật là hồ đồ.

Giọng điệu của Lâu Thương Chi chuyển sang nghiêm túc, “Tốt lắm!”

Hắn lại nói tốt lắm?

Nhưng ngay sau đó, áo ngoài, trung y và yếm của Diệp Tiên Tiên bị lột sạch, ngay cả quần lót cũng bị cởi bỏ.

Chưa kịp kinh hô, Diệp Tiên Tiên trần trụi bị Lâu Thương Chi bế lên, xoay người thả vào thùng gỗ nóng hổi.

Nước bắn tung tóe!

Lâu Thương Chi cũng cởi bỏ áo ngoài và trung y, đôi chân thon dài bước vào thùng tắm, thân hình cao lớn vừa vào, thùng gỗ liền có vẻ chật chội.

“Công tử, không được…”

“Có gì không được?”

Lâu Thương Chi từ phía sau ôm lấy Diệp Tiên Tiên, nhìn gương mặt kiều diễm của nàng, một tay xoa nắn bộ ngực nhỏ nhắn mà đầy đặn, cảm nhận thân thể mềm mại, đàn hồi tuyệt vời trong lòng, nhất thời dục hỏa bốc lên, suýt nữa không nhịn được muốn hành sự, nhưng hắn vẫn biết nàng chưa chuẩn bị sẵn sàng.

“Từ nay về sau, thân thể này chỉ có ta mới có thể chạm vào, nghe rõ chưa?”

“Công tử làm khó thiếp thân rồi.”

Diệp Tiên Tiên chống đỡ vật cứng nóng rực kia, nàng biết lần này muốn thoát thân e rằng khó khăn, mà nàng cũng không thật sự muốn thoát thân.

Lâu Thương Chi ngữ điệu trầm xuống, “Thế nào? Còn muốn trở về chỗ Tam đệ ta?”

“Không!”

“Theo ta, ta sẽ bảo vệ ngươi chu toàn.”

Nàng chậm rãi nói: “Bảo vệ… chẳng phải cũng là thiếp sao!”

Lâu phủ trăm năm gia nghiệp, Lâu Thương Chi thân là trưởng tôn đích tử, thê tử của hắn sẽ là tông phụ của Lâu gia, xuất thân và phẩm hạnh đều vô cùng quan trọng, há có thể là một nha hoàn?

Huống chi nha hoàn này còn từng là thiép của đệ đệ hắn.

Lâu Thương Chi không tin nha đầu này không hiểu lợi hại trong đó, nhưng nàng lại cố chấp đòi danh phận.

Đối với hắn, nữ nhân có thể sủng ái, nhưng không thể quá mức, quy củ vẫn phải lập.

“Xem ra là ta quá mức dung túng ngươi.”

Mới khiến nàng sinh ra tâm tư không biết trời cao đất dày.

Diệp Tiên Tiên không phải muốn gả cho hắn làm thê, càng biết nên thuận theo hắn, hắn nói gì thì nghe nấy.

Nhưng nàng không vượt qua được khúc mắc trong lòng.

Ta, ta, ta…

Phần lớn cuộc đời bị giam cầm trong một tiểu viện chờ nam nhân nhớ tới thì đến sủng hạnh, xong việc lại một chén thuốc tránh thai đuổi đi.

Không thể mặc y phục đỏ tươi, không thể tham gia yến tiệc gia tộc hay tùy ý ra khỏi phủ.

Mà nếu thật sự lấy thân phận này gả cho hắn thì dưới chân chính là băng mỏng, bước một bước là rơi xuống vực sâu.

Nàng sao có thể để mình rơi vào tình cảnh như vậy?

Cho nên vẫn luôn cố chấp, cũng chỉ là để Lâu Thương Chi phải kiêng dè, dây dưa như vậy mới có thể khiến nam nhân chú ý nhiều hơn, chứ không phải bị vứt bỏ trong một tiểu viện.

Đương nhiên, tình huống có lẽ sẽ ngược lại, nhưng có liên quan gì?

Dù sao cũng đã ngủ với hắn rồi!

Quay lưng về phía Lâu Thương Chi, Diệp Tiên Tiên cười khẩy không nói gì.

Lâu Thương Chi dựa vào thành thùng xoay người nàng lại ép sát vào ngực mình, không chút lưu tình đâm thẳng vào huyệt động.

Trong làn nước ấm áp dễ chịu, từng vòng thịt mềm mại quấn lấy hắn, không ngừng mấp máy, trơn mượt vô cùng, mềm mại đến vậy.

Ôm chặt eo nhỏ của Diệp Tiên Tiên, Lâu Thương Chi bắt đầu luật động, côn thịt ra vào trong huyệt động.

Ánh mắt nhìn Diệp Tiên Tiên dần nhu tình.

Diệp Tiên Tiên chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt long lanh như nước, tựa hồ chứa đựng muôn vàn tình ý, nàng nhìn về phía Lâu Thương Chi, mềm mại nói:

“Thân phận thiếp thân thấp hèn… công tử muốn, cứ lấy đi… Nhưng thiếp thân tuyệt không làm thiếp. Nếu cưỡng ép…”

Nói đến cưỡng ép, nàng lại hạ thấp giọng không nói tiếp.

Hàm ý trong lời nói, Lâu Thương Chi hiểu rõ.
Trước Sau
BÌNH LUẬN (7)