Chương 24

Chương 24
“Hắt xì!” Yến Sơ Phi sụt sịt mũi, thu lại khăn tay.

“Viêm mũi lại tái phát à?”

“Ừm.”

“Vậy chắc là sắp mưa rồi.” Hàn Duật nhìn ra ngoài cửa sổ, “Tối nay tụ tập không? Chỗ tôi còn mấy chai rượu ngon.”

“Được thôi.” Giọng nói khàn khàn nghe có một vẻ quyến rũ trưởng thành, tang thương của năm tháng.

“Vậy được, việc quản lý hình tượng và kiểm soát dư luận của Bộ Văn Chi trong thời gian tham gia《Gương Vỡ Lại Lành》tôi sẽ đích thân theo dõi. Anh xem lại các chi tiết xem có gì cần điều chỉnh không.”

Hai người nói chuyện xong công việc, Hàn Duật lại từ góc độ công việc của mình đánh giá một lượt tất cả các nghệ sĩ của Hoa Thước. Khi nhắc đến Diệp Lăng, Yến Sơ Phi trầm ngâm một chút, cầm điện thoại lên xem.

Hàn Duật thấy Yến Sơ Phi có vẻ không vui, “Diệp Lăng có vấn đề gì à?”

“Diệp Lăng không có vấn đề gì,” Yến Sơ Phi cong ngón tay gõ nhẹ lên phương án trên bàn, “là Bộ Văn Chi có vấn đề.”



Cách Quang Hoàn Thư Điếm 20 mét là một quán cà phê. Trang Vân Bằng bất đắc dĩ nhìn cô gái đối diện đang lật xem hợp đồng.

Nửa tháng trôi qua, các khách mời khác của《Gương Vỡ Lại Lành》đều đã được chốt, chỉ còn lại cặp của Bộ Văn Chi và Minh Minh. Đây là lần đầu tiên anh ta nắm quyền làm nhà sản xuất, tự mình mời một khách mời không phải là người nổi tiếng, thậm chí còn quyết định trả thù lao gấp mười lần. Kết quả, khi mời người ta ký hợp đồng thì người ta lại ngại ngùng nói:

“Xin lỗi nhé, tôi không ngờ các anh lại trả cả tiền mặt.”

Anh ta đã nhắn tin cho anh Yến, anh Yến hỏi vị trí. Chuyện liên quan đến Bộ Văn Chi, anh Yến đương nhiên vô cùng coi trọng. Chỉ là anh ta không ngờ anh Yến lại đến nhanh như vậy!

Trang Vân Bằng nhìn thấy Yến Sơ Phi thì vội vàng đứng dậy. Cậu ta phải cảm ơn vì bây giờ gần như ai cũng là “cúi đầu tộc”, nên Yến Sơ Phi đi một mạch đến đây cũng không gây ra xôn xao gì.

“Chủ tịch Yến.”

Minh Minh nghe tiếng ngẩng đầu—ngũ quan góc cạnh rõ ràng toát lên vẻ kiên nghị, quyết đoán, đôi mắt sâu thẳm, có thần như vực sâu như biển cả, làm cô không khỏi nhớ đến câu “anh dũng trang vương, uyên đình nhạc trì”.

Nhìn mà lòng phải kính nể.

Muốn làm.

Không đúng! Mẹ nó! Đầu óc cô bị chập mạch rồi!

Cô quyết đoán đứng dậy, ngoan ngoãn cúi đầu, “Chào chủ tịch Yến.”

Đây là sếp của cô bắt đầu từ ngày mai!

“Người đàn ông trước đây của em… là Bộ Văn Chi à?” Một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai.

Minh Minh quay đầu nhìn về phía Hàn Duật, người sau rất tự nhiên mà ngồi xuống bên cạnh cô.

Yến Sơ Phi nhìn hai người rồi cũng ngồi xuống, không mở miệng.

Hàn Duật lật xem hợp đồng trên bàn, “Bộ Văn Chi nói mối tình này bắt đầu từ hồi lớp 12, lúc đó em chắc hẳn là vị thành niên nhỉ?”

Hàn Duật cười một cách “đầy ẩn ý”, cuối cùng còn “chậc” một tiếng.

Tên đàn ông này uống nhầm thuốc à? Anh ta nói năng âm dương quái khí có ý gì? Ám chỉ cô phóng đãng? Vị thành niên đã lên giường với đàn ông?

“Đúng vậy, cho nên đợi đến lễ trưởng thành mới xác định quan hệ đó.” Minh Minh ngồi xuống.

Một câu hai nghĩa.

Nếu không phải Hàn Duật tổ chức cái lễ trưởng thành quái quỷ gì đó cho Hoa Vân Lâu, cô bây giờ cũng không cần phải mỗi ngày dục hỏa thiêu đốt, đầu óc toàn cảnh nóng, mắt thì chỉ thấy toàn cảnh giới hạn độ tuổi!

Mắt Hàn Duật lạnh đi, nhìn vào bản hợp đồng trong tay, trong đầu lại là hình ảnh người phụ nữ ngây thơ, e thẹn bị Bộ Văn Chi đè trên giường mà cắm mạnh.

“Cô Minh không hài lòng với thù lao sao?” Yến Sơ Phi cuối cùng cũng lên tiếng.

Giọng nói gần như khàn đặc làm Minh Minh có chút bất ngờ, “Không, không phải vấn đề tiền bạc. Tôi không có ý định xuất hiện dưới ống kính máy quay, càng không muốn quá khứ và từng lời nói, hành động của mình bị người ta bình phẩm, chỉ trỏ, ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của tôi.”

Yến Sơ Phi gật đầu, “Vậy nếu cho phép cô đeo mặt nạ thì sao? Tổ sản xuất sẽ bảo mật tuyệt đối thông tin cá nhân của cô, nếu có bị rò rỉ trên mạng cũng sẽ kịp thời can thiệp để giảm thiểu ảnh hưởng. Trong thời gian quay thì lương gấp đôi, nếu chiếm dụng ngày nghỉ sẽ cho cô nghỉ bù. Sau khi quay xong lại cho cô thêm mười ngày nghỉ đông, đưa cô đi du lịch nước ngoài, chi trả chi phí ăn ở, đi lại. Thế nào?”
BÌNH LUẬN (4)
  • Hằng Nguyễn

    Hằng Nguyễn

    Truyện hay lắm, 5 sao nè

    2 ngày trước
  • Hằng Nguyễn

    Hằng Nguyễn

    Móa ôi đọc truyện mà muốn chảy m.á.u mũi á🤪

    4 ngày trước
  • Le le

    Le le

    Khi nào có chương mới v dịch giả ơi

    5 ngày trước
  • Thanh Huyen Nguyen

    Thanh Huyen Nguyen

    Không có văn án hả=)))

    2 tuần trước
    • Gà Chấm Tương

      Gà Chấm Tương

      mấy bà viết H văn dùng toàn bộ tinh tuý não bộ đi viết cảnh H r nên cái văn án rặn mãi mới đc vài chữ như trên thôi

      2 tuần trước