Chương 32

Chương 32
Trước Sau
Quả nhiên, trong phòng ngoại trừ nàng và A Huyền ra, không còn sinh vật sống nào khác, trong bóng tối, chỉ có một luồng sáng đen nhàn nhạt phát ra từ A Huyền.

Dung Chân không nản lòng, thần thức khuếch tán ra bên ngoài, trong tu chân giới, linh khí ở khắp mọi nơi, biết đâu nàng có thể tìm thấy một ít năng lượng linh hồn phân tán trong không gian này.

Nàng không hề hay biết, luồng sáng đen của A Huyền cũng đang lặng lẽ đi theo phía sau.

A Huyền khống chế năng lượng linh hồn tốt hơn Dung Chân, hắn đang ở trong một không gian huyền ảo khác, cẩn thận quan sát Dung Chân.

Linh hồn của Dung Chân là một luồng sáng trắng, trắng nõn tinh khiết, tỏa sáng rực rỡ trong bóng tối.

Bất kỳ linh hồn nào cũng có chỗ ô uế, đây là linh hồn thuần khiết nhất mà hắn từng gặp.

A Huyền có chút kinh ngạc, hắn đi theo thần thức của Dung Chân, tiếp tục tiến về phía trước.

Bên này, thần thức của Dung Chân đã tiến vào Âm Phong Cốc, Dung Chân nhìn thấy một màn đen kịt, trong bóng tối này, những nơi có năng lượng linh hồn tụ tập lại giống như những vì sao đang tỏa sáng.

Trên vách đá Âm Phong Cốc có rất nhiều sinh vật đang ngủ đông, dưới những tán cây trong rừng rậm cũng có, trong đó, trên một đỉnh núi có một luồng sáng chói mắt - đó là Tiết Cảnh Lam, Dung Chân liếc mắt một cái đã nhận ra luồng năng lượng linh hồn tụ tập của sư phụ nàng, nó có màu xanh biếc, ẩn chứa ánh sáng thủy mặc.

Thần thức tiếp tục đi xuống phía dưới, tiến vào hồ sâu, Dung Chân chú ý đến những luồng sáng lấp lánh, đó là linh hồn của những con cá nhỏ yếu ớt trong hồ, ngoài ra, trong hồ còn có một luồng sáng xám khổng lồ, đó là Cổ Điêu.

Dung Chân kinh ngạc phát hiện ra một sự thật, trong tu chân giới, tất cả năng lượng linh hồn đều có chủ nhân, chúng tụ tập lại, trở thành lực lượng chi phối suy nghĩ và hành động của sinh vật.

Không có năng lượng linh hồn nào tràn ngập khắp tu chân giới để nàng thoải mái hấp thu, nếu nàng muốn hấp thu loại lực lượng này, nàng chỉ có thể cướp đoạt, không ngừng hấp thu những linh hồn nhỏ bé mà nàng có thể nuốt chửng.

Vậy sinh vật bị mất đi linh hồn sẽ như thế nào?

Dung Chân nhận ra vấn đề này, nàng hoảng sợ, thần thức như mất đi điểm tựa mà run rẩy giữa không trung.

Sư phụ... tại sao lại đưa cho nàng một bộ công pháp tà ác như vậy?

Dung Chân sợ hãi đến mức suýt nữa đã thoát khỏi trạng thái dò xét này.

Nhưng đúng lúc này, luồng sáng xanh biếc trên đỉnh núi bỗng nhiên lay động, Tiết Cảnh Lam đang thi triển pháp thuật trên đỉnh núi, kiếm ý tỏa ra.

Dung Chân nhìn luồng sáng xanh biếc cô đọng, hít sâu một hơi, Tiết Cảnh Lam không thể nào đưa cho nàng một bộ công pháp vô dụng, nhất định là nàng vẫn chưa tìm được phương pháp tu luyện chính xác.

Nàng đoán Tiết Cảnh Lam cũng không biết cách sử dụng năng lượng linh hồn, nên chỉ có thể dựa vào bản thân nàng tự mình tìm hiểu.

Ý thức Dung Chân chìm xuống, nàng đi vào hồ sâu, tìm kiếm luồng sáng xám khổng lồ kia.

Lúc này, luồng sáng xám đang chìm vào giấc ngủ, bề mặt dao động rất nhỏ.

Dung Chân cẩn thận tiếp cận, nàng nhận thấy trên luồng sáng xám của Cổ Điêu có những đốm đen kỳ lạ, nếu không nhìn kỹ sẽ rất khó phát hiện.

Đây là cái gì?

Dung Chân tò mò, nhẹ nhàng dùng thần thức chạm vào một đốm đen trên luồng sáng.

Trong nháy mắt, một lượng lớn thông tin ập vào đầu nàng, những thông tin này không phải được truyền tải bằng chữ viết, mà là kết nối ý thức, mặc dù là giống loài khác nhau, nhưng Dung Chân lập tức hiểu được ý nghĩa của những đốm đen kỳ lạ trên luồng sáng của Cổ Điêu.

Đây là cảm xúc tiêu cực của Cổ Điêu, cuộc sống của nó rất đơn giản, nên một chuyện nhỏ cũng có thể khiến nó canh cánh trong lòng rất lâu.

Tối nay, sau khi đệ tử Đan Tiêu Môn xâm nhập vào địa bàn của Thiên Lam Môn, Cổ Điêu đã xảy ra xung đột với bọn họ, lúc thi triển pháp thuật, đệ tử Đan Tiêu Môn đã vô tình đánh nát xương cá mà Cổ Điêu đặt trước cửa nhà.

Đúng vậy, bộ xương cá màu trắng khổng lồ kia không phải là đồ ăn thừa mà nó vứt lung tung, mà là Cổ Điêu cảm thấy bộ hài cốt này rất đẹp, nên đặt trước cửa hang động để làm cảnh.

Cổ Điêu rất buồn vì xương cá bị đánh nát, nên ngay cả lúc ngủ cũng nghĩ đến chuyện này, loại cảm xúc tiêu cực này phản ánh lên linh hồn của nó, biến thành những đốm đen.

Dung Chân kinh ngạc, nàng không ngờ việc dò xét năng lượng linh hồn lại có thể tỉ mỉ đến mức này, kỳ thật cũng là vì linh trí của Cổ Điêu chưa khai mở, suy nghĩ đơn giản, nên nàng mới có thể dễ dàng phát hiện ra bí mật trên linh hồn của nó như vậy.

Sau khi biết được nguồn gốc của những đốm đen này, Dung Chân suy nghĩ một chút, bèn thử loại bỏ chúng, nhưng chúng là một thể thống nhất với linh hồn, chỉ là năng lượng linh hồn bị biến chất, Dung Chân không thể trực tiếp tách chúng ra.
Trước Sau
BÌNH LUẬN (10)
  • Anh Vu

    Anh Vu

    End rồi, lâu lắm r mình ms cày 1 bộ dài như này, nhẹ nhàng, hay

    1 tuần trước
  • Trinh Kelly

    Trinh Kelly

    Truyện hay quá, cái kết vừa đủ đẹp rồi

    1 tuần trước
  • Chúc Uyên

    Chúc Uyên

    Vẫn muốn ngoại truyện thêm và cặp chính í, thêm cả Kiều Tuyết Tung nữa ( muốn xem hint của cổ ), t tưởng Giản Anh j đấy tới với Bùi Huyên chứ ta 😭 Ship nhìu cặp mà chỉ Canon 1 cặp huhu

    2 tuần trước
  • Khánh Vy

    Khánh Vy

    Truyện hay, mạch truyện cũng hấp dẫn, tuyến tình cảm nhẹ nhàng, dễ thương. Đối với tui khá nhập tâm vào khúc cuối. Cảm ơn nhà dịch rất nhiều

    2 tuần trước
  • Khánh Vy

    Khánh Vy

    Đã đọc hết rùi. Truyện hay, mạch truyện hấp dẫn, rất nên đọc nha

    2 tuần trước
  • Trinh Kelly

    Trinh Kelly

    Truyện hay

    3 tuần trước
  • serenewane

    serenewane

    Truyện ngọt, sạch nha! Kết HE với OE.

    3 tuần trước
  • Anh Vu

    Anh Vu

    Hay lắm lun, cứ chill chill kbt baoh ms có tuyến tình củm

    3 tuần trước
  • Nga Ngo

    Nga Ngo

    Truyện hay nhà dịch rất mượt

    3 tuần trước
  • Trương Ngân

    Trương Ngân

    Truyện hay nắm nha

    3 tuần trước