Chương 63

Chương 63
Trước Sau
Hai ngày nay hắn cẩn thận suy nghĩ về "chuyện thú vị" đó, càng nghĩ càng cảm thấy trong lòng không yên.

Hắn phải làm rõ rốt cuộc là chuyện của nhà ai.

Và chuyện này tốt nhất, tốt nhất, đừng có liên quan một chút nào đến Đàm gia…

Về chuyện một gia tộc quyền quý nào đó đã tra sổ sách của Tông Phụ, Hạng Ngụ ban đầu nghe thấy chỉ cảm thấy vô cùng hoang đường, nhưng càng nghĩ càng cảm thấy có gì đó không ổn. Vừa hay hắn biết được người viết chuyện này, nhà ở gần đây, liền hẹn người đó đến chùa gặp mặt.

Trước khi đi, hắn không quên dặn dò Hạng Ninh: "Ngươi ở đây đợi trưởng tỷ, đừng chạy lung tung nhớ chưa?"

Hạng Ninh ngoan ngoãn gật đầu, gật đầu rồi lại nhớ ra mình là tỷ tỷ, hắn là đệ đệ, sao lại thành ra bị hắn dặn dò rồi?

Nàng ta muốn giành lại một chút, không ngờ chân thiếu niên như giẫm phải phong hỏa luân, người đã sớm biến mất.

Hạng Ninh thở dài.

(*) Editor nhắn nhủ: Hai tỷ muội song sinh nhà này nói chuyện bằng vai phải lứa quá nên mình để "ta - ngươi" thay vì "tỷ - đệ" nhé.



Hạng Ngụ tính toán trưởng tỷ có lẽ sắp đến, hắn tốt nhất nên đến gặp người học tử đó trước khi trưởng tỷ đến.

Chỉ là hắn còn chưa đi đến cửa sau của chùa An Loa, suýt nữa thì va phải một người.

Người đó vừa nhìn thấy hắn liền sững sờ, rồi nhanh chóng chớp mắt mấy cái, nhận ra hắn.

"Ngụ nhi, có phải ngươi không?"

Đàm Kiến gắng gượng đến chân núi, liền vội vàng tìm cớ trốn khỏi đại ca mình, nói là đi từ sau núi qua, hái một ít tuyết mới trong rừng thông về pha trà uống.

Như vậy mới có thể thở phào nhẹ nhõm dưới uy áp của đại ca mình.

Thật trùng hợp lại gặp được gương mặt quen thuộc.

Đàm Kiến biết Hạng Ngụ và Hạng Ninh đã chuyển đến sống ở huyện Thanh Chu, chỉ là hắn ta chưa từng thấy Hạng Ngụ và Hạng Ninh đến cửa Đàm gia.

Vào những dịp lễ tết, hắn ta hỏi đại tẩu có muốn mời họ đến cùng ăn tết không, đại tẩu đều nói không cần, nói là học nghiệp của Hạng Ngụ căng thẳng, vẫn nên ở gần thư viện thì tốt hơn.

Trong sự chăm chỉ của Hạng Ngụ, Đàm Kiến chỉ có thể rụt đầu.

Nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc hắn ta có thiện cảm với Hạng Ngụ, ít nhất hai người tuổi tác không chênh lệch nhiều, đều chưa tham gia kỳ thi hương.

Hắn ta vô cùng hứng khởi tiến lên.

Không ngờ Hạng Ngụ lại tránh sang một bên hai bước, nhíu mày nhìn hắn ta một cái.

"Đàm nhị gia, có gì chỉ giáo?"

Giọng điệu này có chút không đúng, nhưng Đàm Kiến lại phát hiện hắn cũng nhận ra mình, càng vui vẻ hơn.

"Giữa chúng ta cần gì phải khách sáo như vậy?"

Hắn ta lại tiến lên kéo gần quan hệ, cười nói: "Ngươi là huynh đệ với đại tẩu, ta cũng là huynh đệ với đại tẩu, chúng ta không phải là huynh đệ khác cha khác me sao?"

"Huynh đệ gặp nhau khách sáo làm gì?" Nói rồi, đưa tay định vỗ vai Hạng Ngụ.

Không ngờ Hạng Ngụ đột nhiên né người, tay hắn ta ngượng ngùng hụt.

Hắn ta nhìn Hạng Ngụ, chỉ nghe Hạng Ngụ nói một câu đầy mỉa mai.

"Không dám nhận. Đàm nhị gia là nhị gia của Đàm thị, Hạng mỗ chỉ là một tiểu dân ở nơi sơn dã, sao có thể cùng nhị gia xưng huynh gọi đệ?"

Lần này, Đàm Kiến cuối cùng cũng nghe ra có gì đó không ổn, lại nhìn vẻ mặt của Hạng Ngụ, mày ngang mắt lạnh như thể có thù với hắn ta.

Đàm Kiến không dám nói nữa.

Hắn ta vốn nghĩ đại tẩu có tính cách hiền hòa dịu dàng như vậy, đệ đệ nàng ấy chắc cũng tương tự… sao lại khác biệt lớn như vậy?

Đúng lúc này, có người tìm đến.

Người đến không phải ai khác, chính là người mà Hạng Ngụ hẹn gặp ở sau núi.

"Hai vị có phải là học tử của Thanh Chu thư viện không?"

Đàm Kiến lắc đầu, Hạng Ngụ tiến lên, trực tiếp hỏi người đến.

"Tại hạ Hạng Ngụ, các hạ có phải là người hẹn ta đến đây không?"

Người đó nghe xong, vội vàng nói phải, Hạng Ngụ vô cùng khách sáo, cùng người ta hành lễ một cách nghiêm túc.

Chỉ là Đàm Kiến ở bên cạnh nhìn, mới phát hiện ra Hạng Ngụ lễ nghĩa rất chu đáo, chỉ là không muốn có lễ với hắn ta mà thôi.

Sao lại vậy nhỉ...

Thấy Hạng Ngụ cùng người này trò chuyện, Đàm Kiến ngượng ngùng chuẩn bị đi.

Không ngờ đúng lúc này, Hạng Ngụ hỏi người đó một câu.

"Trong thư của huynh đài nói, một gia tộc quyền quý nào đó cho rằng Tông Phụ không trong sạch, đã tra sổ sách của Tông Phụ. Không biết đây rốt cuộc là nhà nào?"

Vốn dĩ trong thư hắn cũng đã hỏi, nhưng người đó nói không rõ, chỉ là nghe từ cữu cữu của mình, phải tìm cữu cữu hỏi cho rõ.
Trước Sau
BÌNH LUẬN (10)
  • Kim Thoa Dương Nguyễn

    Kim Thoa Dương Nguyễn

    Truyện hay lắm

    4 ngày trước
  • Phương le

    Phương le

    Truyện rất hay

    5 ngày trước
  • minhkhue

    minhkhue

    truyện hay. nữ 9 tính cách đặc biệt

    1 tuần trước
  • Hana Hồ

    Hana Hồ

    Truyện hay, thích kiểu nữ 9 kiểu này, ngoài mềm trong cứng

    1 tuần trước
  • Hana Hồ

    Hana Hồ

    Truyện hay lắm

    1 tuần trước
  • Ngo Trang

    Ngo Trang

    Truyện hay, lại tốn cám rồi.

    1 tuần trước
  • Mai Mít

    Mai Mít

    Truyện hay quá. Tình tiết nhẹ nhàng mà cuốn. Thích nữ chính ghê, dịu dàng mà cứng cỏi. Đúng là hậu phương vững chắc luôn

    2 tuần trước
  • Mai Mít

    Mai Mít

    Truyện hay quá. Nữ chính đúng là mĩ nữ cổ đại, ôn nhuận như ngọc. Thích tính cách của nàng quá

    2 tuần trước
  • Cam Thuy

    Cam Thuy

    truyện hay, tình tiết nhẹ nhàng mà cuốn hút

    3 tuần trước
  • Ha Nguyen

    Ha Nguyen

    Truyện hay quá, nữ chính dịu dàng và kiên cường

    3 tuần trước