Chương 16

Chương 16
Trước Sau
Nàng nhanh chóng đóng gói cho hắn mấy bộ y phục may sẵn, mua cho mình hai cái váy, suy nghĩ một chút còn lấy cho Cẩu yêu hai bộ nữa.

Mấy ngày nay vừa lấy đan dược của người ta lại chiếm cả động phủ của người ta, dù sao cũng phải an ủi một chút. Bộ y phục da thú rách nát đen thui trên người nó, nàng thật sự không nhìn nổi nữa rồi.

Vội vội vàng vàng chạy ra khỏi tiệm y phục, nhìn thấy Từ Âm vẫn còn êm đẹp đứng chờ ở cửa, Hồng Liễu không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Vừa rồi nàng có một ý nghĩ, có thể hắn đã đi rồi, sẽ không đợi nàng đâu.

Không biết vì sao, mặc dù nàng muốn cùng hắn xảy ra chuyện gì đó, nhưng chưa bao giờ cảm thấy bọn họ thật sự có thể có kết quả tốt gì.

Luôn cảm thấy bọn họ không như truyện Bạch Xà thì cũng giống truyện Liêu Trai, dù sao thì kết cục nhất định là một phách hai tán.

Trên người hắn mang theo loại khí chất đặc biệt thuộc về thẩm mỹ BE.

Cái này cũng không sao cả, nàng nổi lên tâm tư, kỳ thật cũng chỉ cần sảng khoái là được.

Từ nhỏ nàng đã là một cô nhi, không quá am hiểu chuyện xây dựng quan hệ lâu dài với người khác.

Hồng Liễu trầm mặc quá lâu, Từ Âm không khỏi quay đầu lại nhìn, ánh mắt đen nhánh tuấn mỹ như chứa đựng cả tinh hà, thanh hàn cao quý.

Nàng lập tức cười rộ lên chạy đến bên cạnh hắn, ngẩng đầu và nói: “Được rồi! Chúng ta đi ăn cái gì đi.”

Cũng không hy vọng có thể được ăn sơn hào hải vị gì ở cái trấn nhỏ này, vào được khách điếm bên đường đã tốt lắm rồi.

Hồng Liễu dẫn Từ Âm đi vào, hào sảng nói: “Mang toàn bộ đồ ăn các ngươi có ra đây.”

Từ Âm căn bản không cần ăn, giơ tay lên muốn ngăn cản nàng đừng gọi quá nhiều, lại thấy nàng ấn dạ dày, vẻ mặt nhìn về phía sau bếp.

Với cái tu vi này của nàng hẳn đã sớm tích cốc mới đúng, làm sao lại còn đói bụng được.

Nhưng đây là chuyện của người khác, không quan hệ gì với hắn, hắn lại buông tay xuống.

“Ngươi ở đây chờ một chút, ta đi ra sau bếp xem một chút.”

Hồng Liễu dặn dò một câu liền rời đi, Từ Âm ngồi ở bên cạnh bàn, ánh mắt bỗng nhiên đảo qua góc trái, nửa bóng đen nhanh chóng rụt lại.

Hắn nhàn nhạt thu hồi tầm mắt, nhìn ấm trà trên bàn. Tiểu nhị trong quán lấy lòng rót cho hắn một chén trà, hương trà tỏa ra bốn phía, hương vị này không hợp với trang trí đơn sơ xung quanh.

Từ Âm bất động thanh sắc nâng chén trà lên, chậm rãi đưa đến bên miệng, trước khi uống vào bỗng nhiên tay run lên, tất cả đều đổ hết lên bàn.

Hắn lộ ra vẻ mặt ngoài ý muốn, hơi nhíu mày, tựa như cảm thấy đáng tiếc.

Tiểu nhị cũng nhíu mày theo, muốn rót cho hắn một ly nữa, hắn lại đứng dậy đi về phía sau bếp.

Tiểu nhị bước tới ngăn cản: “Khách quan, ngài ở đây chờ một lát. Bếp ở phía sau của chúng ta chật hẹp, không vào được nhiều người đâu.”

Khuôn mặt Từ Âm không chút thay đổi nhìn hắn.

Chỉ sợ không phải không chứa được nhiều người mà là người bên trong đang vội vàng đối phó với Hồng Liễu.

Khách điếm này không sạch sẽ.

Có thể yên ổn tồn tại nhiều năm ở trấn nhỏ khu vực ranh giới phức tạp thì không có khả năng đơn giản như ngoài mặt.

Có lẽ từ khi bọn họ vừa xuất hiện trong trấn đã bị người theo dõi, tới đây xem như tự mình đưa

tới cửa.

Hiện giờ linh lực của hắn đã hoàn toàn mất đi, ở trong mắt người ngoài chính là phàm nhân không hề có chút lực uy hiếp nào, cho nên bọn họ chỉ cần giải quyết một mình Hồng Liễu là đủ rồi.

Trong phòng bếp truyền đến tiếng đánh nhau, Từ Âm tuy không có linh lực nhưng hắn còn có chiêu thức, nếu động thủ, mặc dù trên người hắn vẫn còn vết thương nặng nhưng tiểu nhị vừa mới ngang cấp luyện khí này cũng không phải là đối thủ của hắn.

Bàn tay dưới ống tay áo mở ra, hắn đang muốn ra tay thì phía sau bếp đột nhiên phát ra một tiếng nổ lớn, khói bụi từ bên trong bay ra làm hắn sặc đến mức phải ho khan.

Tiểu nhị trong tiệm thấy tình thế không ổn muốn đi vào xem thử, lại đụng phải Hồng Liễu vung tay đi ra.

Bốn mắt nhìn nhau, mắt thấy Hồng Liễu ngoại trừ bị dính một chút tro bụi xám đen trên mặt ra thì không có một chút vết thương nào, tiểu nhị lập tức muốn bỏ chạy, Hồng Liễu nhanh nhẹn bắt lấy cổ áo hắn.

“Chạy đâu hả?” Nàng tức giận nói: “Thì ra là một hắc điếm, lại còn dám có ý đồ với ta, hôm nay đã để cho ta bắt được rồi thì không thể để các ngươi tiếp tục hại người nữa!”

Từ Âm khẽ liếc qua, trọng điểm chú ý của nàng không ngờ lại là nó.
Trước Sau
BÌNH LUẬN (10)
  • Nguyen Uyen

    Nguyen Uyen

    Hóng đủ xu đọc full, thấy mn nói cuốn lém

    2 giờ trước
  • Hanna

    Hanna

    Truyện rất hay, nữ chính hợp gu

    1 tuần trước
  • Anhi

    Anhi

    Cuốn hơn bánh cuốn

    1 tuần trước
  • Anhi

    Anhi

    Hay nha

    1 tuần trước
  • Kim Anh

    Kim Anh

    Hay nha sop

    1 tuần trước
  • Qanh

    Qanh

    Hay quá đi thoiiiiiiiiiii

    1 tuần trước
  • nhi bao

    nhi bao

    Mới mấy chương đầu là thấy bà nữ9 hề hề rồi đó

    1 tuần trước
  • nhi bao

    nhi bao

    Mấy chương đầu truyện cừi chếc vs bà n9

    1 tuần trước
  • Huyền Huyền

    Huyền Huyền

    Hay lắm luôn â, cuốn vô cùng cứ muốn đọc tiếp mãi

    2 tuần trước
  • Youko Kanko

    Youko Kanko

    Hóng

    2 tuần trước