Chương 25

Chương 25
Trước Sau
“…” Hồng Liễu hít sâu một hơi, sau khi nỗ lực bình phục cảm xúc liền bày ra bộ dáng nghiêm túc lãnh đạm: “Sợ là ngươi từ chối không được đâu, ta hoàn toàn có thể dùng sức mạnh với ngươi.”

Từ Âm nghe vậy cũng không viết chữ thêm nữa, ung dung đứng đó thản nhiên nhìn nàng.

“Nhìn cái gì mà nhìn.” Hồng Liễu trừng mắt nhìn lại: “Khinh thường ta không dám à? Ngươi chờ đấy, chờ lần sau ta bị độc phát, không quan tâm ngươi có nguyện ý hay không, nhất định ta sẽ hưởng dụng ngươi.”

Nàng hung hăng bỏ lại một câu rồi quay đầu rời đi, thấy có vẻ đi rất dùng sức, châu hoa trên búi tóc run lên, có thể thấy được tức giận đến cỡ nào.

Từ Âm mặt không đổi sắc mà xoay xoay cổ tay, cũng không đặt mấy lời tàn nhẫn kia của nàng ở trong lòng.

Đêm qua hắn giúp nàng phong bế mấy chỗ yếu huyệt, hao phí gần hết sức lực mà hắn lấy lại được sau khi chữa thương, thế cho nên hiện tại chỉ viết có mấy chữ thôi cũng mệt đến hoảng.

Nhưng chỗ tốt là, trừ phi có nguyên nhân gì khác gây ra, bằng không thì thời gian tới đây nàng sẽ không bị độc phát.

Hắn có đầy đủ thời gian chờ linh lực khôi phục rồi đi luôn.

Đến lúc đó hai người không có khả năng gặp lại, thậm chí Hồng Liễu vĩnh viễn sẽ không biết rốt cuộc thì mình đã cứu người như thế nào.

Hồng Liễu vừa đi liền biến mất cả nửa ngày, có vẻ thật sự quá tức giận.

Cẩu Yêu trở về không thấy lão đại, chỉ có một mình Từ Âm đang ngồi đả toạ thì lập tức khó chịu nói mát: “Xem cái thân thể yếu ớt này của ngươi đi, nhất định là không thỏa mãn nổi đại vương.”

Đối với những lời của nó, Từ Âm ngoảnh mặt làm ngơ.

“Còn đả tọa nữa à, ngươi biết cái gì gọi là đả tọa không? Làm bộ làm tịch.” Cẩu Yên rảnh đến nhức cả trứng đi vòng quanh hắn, cẩn thận ngửi mùi trên người hắn: “Không đúng, kỳ quái thật, tại sao trên người ngươi không có hương vị của đại vương?”

Sau khi Yêu tộc hưởng dụng lô đỉnh đều sẽ lấy đi tinh nguyên, lưu lại ấn ký của chính mình, nhưng trên người phàm nhân này không có chút nào.

Cẩu Yêu giật mình: “Đại vương vẫn chưa làm ngươi à?”

Rốt cuộc thì Từ Âm cũng có chút phản ứng.

Đôi mắt lạnh như băng của hắn dừng ở trên người Cẩu Yêu, tính cảm giác nguy cơ của Cẩu Yêu rất mạnh, lập tức tránh ra xa, nhịn không được xoa cánh tay một cái.

Con mẹ nó lạnh thật.

Sát khí trong ánh mắt của phàm nhân này thật là lợi hại, quanh thân có khí chất tôn quý, nhìn có vẻ không phải phàm nhân bình thường.

Phỏng chừng cũng là hậu duệ quý tộc phàm giới.

Nhưng vậy thì sao chứ, cho dù có tôn quý thế nào thì cũng là phàm nhân, là thủ hạ thịt cá của Yêu tộc bọn họ.

Lúc này Hồng Liễu từ bên ngoài trở về, Cẩu Yêu thính tai chạy ra trước nghênh đón.

Chỉ thấy trong tay nàng cầm một bao giấy dầu, biểu tình mệt mỏi, vẻ mặt đưa đám.

“Đại vương!” Ý nghĩ trong đầu Cẩu Yêu xoay tới xoay lui, cảm giác mình đã ngộ ra được: “Đại vương, ngài đừng lo lắng. Nhất định ngài sẽ lấy lại vinh quang, phàm nhân này sẽ không thoát khỏi lòng bàn tay của ngài đâu, nhất định lần sau ngài sẽ được việc! Ngài không cần phải thương tâm khổ sở.”

“…Ngươi nói cái gì thế hả?”

“Ai nha ta ăn nói vụng về, dù sao thì đại vương cứ yên tâm, lần sau nhất định ngài sẽ được.”

“Cho nên ý của ngươi là, ta hiện tại không được?”

Hồng Liễu cười như không cười liếc mắt nhìn nó, khuôn mặt Cẩu Yêu cứng đờ, ho nhẹ rồi nói sang chuyện khác: “Đại vương ngài đi đâu vậy? Sao lại còn mang đồ về, quá khách sáo rồi.”

Mũi chó của nó đã ngửi được mùi thơm mê người, nó muốn nhận lấy bao giấy dầu kia nhưng Hồng Liễu không cho.

Nàng nhanh chóng lấy mấy quả đào ra đưa qua: “Ngươi ăn cái này, còn thứ trong bao giấy dầu là cho tên kia.”

“Đại vương…” Cẩu Yêu ôm quả đào, vẻ mặt đáng thương: “Tại sao hắn được ăn đồ ngon chứ?”

“Ta phải cho hắn ăn no thì hắn mới có sức làm việc được.” Hồng Liễu có ý riêng.

Trong động phủ, Từ Âm nhíu mày ấn thái dương, trong lòng vạch ra kế hoạch rời đi ngay trước khi linh lực của mình có thể khôi phục.

Tuy rằng Địch Trần Kính rất có ích lợi với hắn lúc này nhưng ở lại lợi nhiều hơn hại, mấy lời nói mạo phạm kia hắn thật sự nghe không nổi nữa, mà bí mật và phiền toái trên người nàng cũng quá nhiều, nơi này đã không còn là chỗ tốt để ở lại nữa.

Vừa buông tay Hồng Liễu đã vào tới, nàng lạnh nhạt ném bao giấy dầu qua: “Cho ngươi.”

Bên trong bao giấy dầu nóng hầm hập là chiếc bánh ngọt đậu đỏ thơm ngào ngạt, trước khi Hồng Liễu trở về đã nếm thử, ăn cực kỳ ngon, đến mức không ai có thể cự tuyệt.

Nàng ném qua rồi cũng không quan tâm hắn ăn hay không, nàng đi sang một bên xem những thứ mà nàng tìm được khi đi ra ngoài.
Trước Sau
BÌNH LUẬN (10)
  • Nguyen Uyen

    Nguyen Uyen

    Hóng đủ xu đọc full, thấy mn nói cuốn lém

    3 giờ trước
  • Hanna

    Hanna

    Truyện rất hay, nữ chính hợp gu

    1 tuần trước
  • Anhi

    Anhi

    Cuốn hơn bánh cuốn

    1 tuần trước
  • Anhi

    Anhi

    Hay nha

    1 tuần trước
  • Kim Anh

    Kim Anh

    Hay nha sop

    1 tuần trước
  • Qanh

    Qanh

    Hay quá đi thoiiiiiiiiiii

    1 tuần trước
  • nhi bao

    nhi bao

    Mới mấy chương đầu là thấy bà nữ9 hề hề rồi đó

    2 tuần trước
  • nhi bao

    nhi bao

    Mấy chương đầu truyện cừi chếc vs bà n9

    2 tuần trước
  • Huyền Huyền

    Huyền Huyền

    Hay lắm luôn â, cuốn vô cùng cứ muốn đọc tiếp mãi

    2 tuần trước
  • Youko Kanko

    Youko Kanko

    Hóng

    2 tuần trước