Chương 23

Chương 23
Trước Sau
Mỗi thứ lấy ra đều cẩn thận nhìn kỹ, cảm thấy vô dụng liền ném qua một bên, rất nhanh bên người nàng đã chất đầy những pháp vật lớn lớn nhỏ nhỏ.

Nàng bị bao phủ trong đó, mặt đầy uể oải.

Nóc nhà có chút động tĩnh, Từ Âm khẽ nghiêng người tránh sang một bên, thấy Cẩu Yêu kia nhảy xuống.

Sắc trời đã sáng lên, nó nên đến trước mặt Hồng Liễu điểm danh.

Từ Âm không có linh lực, hắn núp ở chỗ nào kỳ thực Cẩu Yêu cũng biết, nhưng nó căn bản không đặt lô đỉnh của đại vương đặt vào trong mắt cho nên làm lơ.

“Đại vương!”

Hồng Liệu mệt mỏi ngẩng đầu, cẩn thận quan sát Cẩu Yêu.

Nó đã thay bộ xiêm y mà nàng mua cho hắn, áo dài cổ tròn màu đen, thu hồi hình thái bán yêu mà cột tóc đuôi ngựa cao, khuôn mặt thiếu niên, trên mặt tràn đầy ý cười, thật ra cũng có mấy phần có khuôn có dạng.

Nhưng mà…trông quá nhỏ.

Không hạ thủ được.

Hơn nữa từ xa xỉ về lại tiết kiệm rất khó, có Từ Âm sơn hào hải vị trước mắt, ai lại còn có thể húp nổi cháo loãng canh suông?

Hồng Liễu thở dài tiếp tục lật tìm đồ vật, bỗng nhiên trong một góc bí mật của Càn Khôn giới chỉ phát hiện một viên ngọc giản.

Quanh thân ngọc giản rực rỡ lung linh, rõ ràng không giống với mấy pháp khí khác.

Nàng nhanh chóng lấy ra xem, Cẩu Yêu cũng lại gần, nhìn thấy mấy chữ bên trên ngọc giản, theo bản năng đọc thành tiếng: “Thiên Trảo Khất Thân Tất Thuật?”

“…Đó là Thiên Hồ càn khôn bí thuật.”

Tổng cộng sáu chữ, sai rồi, bốn thôi, thật sự quá tuyệt.

Chữ ở nơi này mặc dù không hoàn toàn giống với chữ giản thể ở hiện đại nhưng cũng gần như tương tự, Cẩu Yêu văn hóa hữu hạn, chỉ biết đọc một phần, còn chững chạc đàng hoàng như thế, cho dù Hồng Liễu đang có tâm sự nặng nề cũng không nhịn được mà bật cười.

Sắc mặt Cẩu Yêu khẽ biến, cố gắng giải thích: “Thiên Hồ à… Ta biết ta biết! Đại vương, ngài không phải là Thanh Khâu Thiên Hồ nhất tộc sao? Nghe nói chỉ có Thiên Hồ nhất tộc mới có thể tu hành đến thất vĩ trở lên, đây là bí pháp tu hành của đại vương phải không?”

Nó nói như vậy, Hồng Liễu lập tức không cười nổi nữa.

Có một loại cảm giác quen thuộc đến quỷ dị.

Giống như đã từng nghe qua tên của bí pháp này ở một nơi nào đó, nhưng cụ thể là ở nơi nào thì lại nghĩ không ra.

Nhưng mà cho dù có nhớ hay không, cũng không khó để đoán được thứ này nhất định rất trân quý.

Chỉ có Thiên Hồ nhất tộc mới có thể tu luyện tới trên thất vĩ, cái này chính là thứ đồ chuẩn bị cho Thiên Hồ nhất tộc, nhất định là bảo vật của bọn họ.

Tại sao lại ở trong tay nàng?

Nàng vừa mới có bảy cái đuôi mà thôi, cũng chính là đang ở giai đoạn nhập môn, thấy thế nào đều không giống như có thể sở hữu được nó.

Hồng Liễu thử mở ra, quả nhiên mở không được, còn bị phản phệ một chút, bàn tay giống như bị bỏng, đau quá!

“A!”

Không đơn giản không đơn giản.

Hồng Liễu nghĩ đến lần đầu tiên khởi động gương đã mơ hồ hình thấy hai gương mặt một nam một nữ, chắc chắn có liên quan đến chuyện nguyên thân.

“Quên hết những thứ ngươi vừa nhìn thấy.” Hồng Liễu dặn dò Cẩu Yêu.

Cẩu Yêu làm động tác phong kín miệng: “Đại vương yên tâm, miệng ta luôn kín lắm.”

Ngừng lại, nó nâng cằm hướng ra phía ngoài: “Nhưng bên ngoài vẫn còn một người nữa đấy.”

Hồng Liễu nghĩ đến Từ Âm liền chạy nhanh đi ra ngoài.

Nàng bước ra cửa không quá xa đã nhìn thấy người thanh niên đang đứng dưới bóng cây.

Hắn cũng vừa đến đây không lâu, nghe được rõ ràng cuộc đối thoại trong động phủ.

Cẩu Yêu không biết nhưng hắn lại rất rõ ràng. Đồ vật trong tay Hồng Liễu chính là chí bảo của Thanh Khâu Thiên Hồ nhất tộc.

Trước đó không lâu Thanh Khâu phát ra lệnh truy bắt, chí bảo mất trộm, người tìm về được tất có trọng thưởng.

Không thể ngờ rằng lại là do bị Hồng Liễu trộm ra tới đây.

Từ Âm cau mày, đôi mắt lãnh đạm, ánh mắt dừng lại trên người Hồng Liễu đang chạy ra tìm hắn, nàng chạy nhanh đến mức thiếu chút nữa lại ngã sấp xuống, nhưng lần này may mắn ổn định được thân mình.

Từ Âm không khỏi giãn mày thả lỏng.

Nàng? Trộm đi chí bảo của Thiên Hồ nhất tộc? Đúng là chuyện nghìn lẻ một đêm, buồn cười đến cực điểm.

Thứ này làm sao có thể rơi xuống trong tay nàng, còn có Địch Trần Kính cùng với xuân độc trên người nàng, tất nhiên đều có nội tình.

Tất cả nguyên do chỉ sợ còn phải tìm Mộc Tuyết Trầm mới biết được.

Ngày thường có thể coi là đệ tử tương đối ổn trong, nhưng không ngờ mới xuống núi vài lần đã gây ra cho hắn không ít cục diện rối rắm.

Mà tiểu hồ yêu này cũng thật là, đạo hạnh không cao, tuổi tác không lớn, phiền toái trên người lại không ít.

Đang nghĩ đến đây thì Hồng Liễu đã chạy tới trước mặt, một đôi mắt hồ ly tình ý miên man nhìn hắn.
Trước Sau
BÌNH LUẬN (10)
  • Nguyen Uyen

    Nguyen Uyen

    Hóng đủ xu đọc full, thấy mn nói cuốn lém

    3 giờ trước
  • Hanna

    Hanna

    Truyện rất hay, nữ chính hợp gu

    1 tuần trước
  • Anhi

    Anhi

    Cuốn hơn bánh cuốn

    1 tuần trước
  • Anhi

    Anhi

    Hay nha

    1 tuần trước
  • Kim Anh

    Kim Anh

    Hay nha sop

    1 tuần trước
  • Qanh

    Qanh

    Hay quá đi thoiiiiiiiiiii

    1 tuần trước
  • nhi bao

    nhi bao

    Mới mấy chương đầu là thấy bà nữ9 hề hề rồi đó

    2 tuần trước
  • nhi bao

    nhi bao

    Mấy chương đầu truyện cừi chếc vs bà n9

    2 tuần trước
  • Huyền Huyền

    Huyền Huyền

    Hay lắm luôn â, cuốn vô cùng cứ muốn đọc tiếp mãi

    2 tuần trước
  • Youko Kanko

    Youko Kanko

    Hóng

    2 tuần trước