Chương 4

Chương 4
Trước Sau
Ngày hôm sau, Khương Hoạ thu dọn tất cả những thứ có giá trị trong tiểu viện, dùng một mảnh vải bọc lại.

Những năm qua, tiền chữa bệnh cho di nương đã sớm tiêu hết sạch tiền tiết kiệm của hai mẹ con. Vì vậy dù nàng đã gói ghém tất cả những gì có thể, cũng chỉ được một bọc nhỏ như vậy.

Khi bước ra khỏi tiểu viện, nàng ôm chặt bọc đồ nhỏ đó vào lòng.

Hoa mùa xuân, nơi nào cũng nở rộ. Ven đường có những bụi hoa dại, từng chùm từng chùm nhuộm lên váy của Khương Hoạ. Chẳng mấy chốc, chiếc váy trắng cũ kỹ của nàng đã điểm thêm vài vệt hoa.

Nhưng váy áo nào có thể thu hút được sự chú ý của Khương Hoạ lúc này.

Nàng im lặng, đi về phía nơi ở ngày càng ồn ào của hạ nhân trong phủ, hết lần này đến lần khác siết chặt bọc đồ trong tay.

Những thứ trong bọc tuy không quá giá trị, là những món đồ mà tiểu thư nhà khác nhìn thấy đều phải cười chê một câu tồi tàn, nhưng nếu đem bán từng món một, cũng có thể đổi được vài lạng bạc.

Nàng chỉ cần một linh vị và một cỗ quan tài đơn giản nhất…

Thế nhưng hạ nhân vừa thấy nàng, lập tức đều tránh đi. Tên nô bộc thường ngày hay giao dịch với nàng, thấy nàng cũng vội vàng đóng cửa phòng lại.

Trong chốc lát, từng căn phòng một đều đóng chặt cửa.

Nàng mím môi, những giọt nước mắt đã rơi ngày hôm qua, đến đây lại không thể rơi được nữa. Bàn tay đang cầm bọc đồ của nàng siết chặt, một cảm giác sụp đổ khó tả, dần dần làm cong tấm lưng mà nàng cố gắng gượng thẳng để tỏ ra bình tĩnh.

Đôi mắt sưng húp đỏ hoe, khi nước mắt vẫn không kìm được mà rơi xuống, nàng ngồi xổm xuống, sụp đổ ôm lấy đầu mình.

Làm sao đây, nàng phải làm sao đây?

Di nương ơi, con phải làm sao đây…

Nàng khóc, nhưng lại không giống như đang trút giận.

...

Cuối cùng, Khương Hoạ vẫn cầu xin được linh vị và quan tài.

Ngày thứ ba sau khi di nương qua đời, nàng và Hiểu Xuân hai người, đã dựng lên một linh đường đơn sơ trong sân, chỉ có linh vị và quan tài.

Ngày thứ tư sau khi di nương qua đời, nàng đột nhiên nhớ ra, trong sách từng nói, tiền tệ ở hai cõi âm dương không giống nhau, người thân ở dương gian phải đốt chút đồ vật cho người ở cõi âm.

Nàng vội vàng tháo chiếc vòng tay bạc mà di nương đã cho, đưa cho Hiểu Xuân. Hiểu Xuân khóc nức nở, đi tìm hạ nhân đổi lấy một ít nhang và giấy tiền.

Ngày thứ năm sau khi di nương qua đời, nàng và Hiểu Xuân quỳ cả ngày, không có ai đến.

Ngày thứ sáu sau khi di nương qua đời, Hiểu Xuân bị bệnh, Hiểu Xuân đi nghỉ ngơi, nàng quỳ cả ngày, vẫn không có ai đến.

Đến ngày thứ bảy, tinh thần của Khương Hoạ lại khá hơn hai ngày trước nhiều, nàng quỳ trước quan tài, quyến luyến nhìn di nương, khóc suốt mấy ngày nay, mắt nàng vừa động, đã có chút khô khốc rồi.

Giọng nàng rất khàn, pha lẫn sự không nỡ và tủi thân: "Di nương… "

Qua ngày thứ bảy, di nương sẽ phải hạ huyệt.

Nàng theo lệ thường đốt chút giấy tiền cuối cùng cho di nương, khi lửa vừa bùng lên, sau lưng đột nhiên vang lên tiếng động.

"Rầm..."

Cửa gỗ bị người ta đạp tung ra, Khương Ngọc Oánh mặc một chiếc váy xếp ly màu đỏ hải đường, dùng khăn tay che mũi miệng, khẽ xì một tiếng: "Bảo ngươi mở cửa, ai bảo ngươi thô lỗ như vậy?"

Nói rồi, Khương Ngọc Oánh nhướng đôi mắt xinh đẹp, thong thả đi về phía Khương Hoạ.

Khương Hoạ theo phản xạ mà co người lại, lùi về sau một bước.

Khương Ngọc Oánh bắt được động tác của nàng ta, bỗng nhiên vui vẻ, cười lớn: "Tam muội muội, nghe nói di nương chết rồi, tỷ tỷ ta đây, đặc biệt đến đây để cúng bái."

Những lời này, Khương Hoạ một chữ cũng không tin, nàng đỏ hoe mắt, nhìn bộ đồ màu đỏ chói mắt trên người Khương Ngọc Oánh. Sau đó, cố nén thân thể run rẩy theo bản năng, ngẩng đầu nói nhỏ: "Đa tạ Nhị tỷ tỷ."

Khương Ngọc Oánh cười duyên dáng, giả vờ ngây thơ lấy một nén hương từ bên cạnh, cẩn thận đốt lửa, rồi vẫy tay để dập tắt ngọn lửa trên nén hương, chỉ còn lại một làn khói mỏng.

Đúng vào khoảnh khắc sắp cắm nén hương lên, tay Khương Ngọc Oánh đột nhiên buông lỏng.

Nén hương cứ thế rơi xuống đất.
Trước Sau
BÌNH LUẬN (10)
  • Nguyễn Trang

    Nguyễn Trang

    Tác giả viết chắc tay. Có điều khi hai con hến ở dí nhau..ta nói đọc mà cảm nhận được cái không khí luôn

    3 ngày trước
  • Namnam

    Namnam

    Hay

    4 ngày trước
  • Thiên Tư Lăng

    Thiên Tư Lăng

    Truyện hay lắm nha mn

    1 tuần trước
  • diệp trần

    diệp trần

    Truyện được viết khá lôi cuốn!

    1 tuần trước
  • Ánh Ngọc Trần

    Ánh Ngọc Trần

    chương 269: khi 2 con hến gặp nhau, chẳng lẽ drop truyện vì quỷ này. tức

    1 tuần trước
    • GrooGroo

      GrooGroo

      Haha lúc edit t cũng nghĩ giống bạn, hai người nch với nhau 1 câu là truyện này thành đoản văn liền :))) Đỡ tốn nước mắt độc giả

      1 tuần trước
  • Ánh Ngọc Trần

    Ánh Ngọc Trần

    Chương 156. Phải chi đây là đoản văn. Câu chuyện kết thúc ở đoạn vừa đến Giang Nam xong cưới xong nu9 hạnh phúc suốt đời thì tốt biết mấy

    2 tuần trước
  • Tieu An

    Tieu An

    Phần đầu hơi nặng nề nhưng truyện cuốn

    2 tuần trước
  • Ngabui

    Ngabui

    Hay lắm

    3 tuần trước
  • Uyên Nguyễn Ngọc Thảo

    Uyên Nguyễn Ngọc Thảo

    Mới đọc mấy chương đầu mà phải công nhận tác giả khắc họa tâm lý nhân vật rất chắc tay

    3 tuần trước
  • Hao Pham

    Hao Pham

    Truyện hay nhẹ nhàng sâu lắng

    3 tuần trước