Chương 63

Chương 63
Trước Sau
Quất Đường vốn ngồi bên cửa, thấy Khương Hoạ đi ra, vội vàng ra đón.

"Nương tử."

Khương Hoạ liếc nhìn về phía sau, cánh cửa đã đóng lại, khiến nàng không còn nhìn thấy tấm bia đá màu xanh trắng nữa. Nàng im lặng đi về phía nơi ở của Khương Ngọc Oánh, ngón tay run lên một chút, rồi lại đột nhiên cứng đờ, rồi lại trở nên đương nhiên.

Khi họ đến, Hàn Thiền đã đợi sẵn ngoài cửa.

Quất Đường đang chuẩn bị đẩy cửa, liền bị Hàn Thiền đột nhiên nắm lấy tay. Trong chốc lát, biểu cảm của cả ba người đều có chút kỳ lạ. Khương Hoạ là người phản ứng lại đầu tiên, nàng liếc nhìn Hàn Thiền một cái, biết hắn đang nghĩ gì, nên không nói gì.

Là Quất Đường phá vỡ sự im lặng, gỡ tay Hàn Thiền ra, nghi hoặc nhìn hắn.

Hàn Thiền lạnh lùng cúi mắt, không nói gì.

Khương Hoạ liếc nhìn cánh cửa, khẽ nói với Quất Đường: "Quất Đường, ta có hơi đói rồi."

Quất Đường tức thì không còn tâm trí cãi nhau với Hàn Thiền nữa, đáp: "Vậy nương tử muốn ăn gì, Quất Đường đi làm ngay đây. Không đúng, cũng không biết trong phủ này có gì, nếu nương tử không có gì đặc biệt muốn ăn, ta đi xem trong phủ có gì, đêm khuya thế này, có thể làm được gì."

Khương Hoạ khẽ gật đầu: "Làm phiền Quất Đường rồi."

Quất Đường đi về phía nhà bếp, Khương Hoạ ngước mắt, nhẹ nhàng đẩy cửa, Khương Ngọc Oánh bị trói trên giá hình. Trông nàng ta như lại ngất đi rồi, xung quanh được ánh nến mờ ảo chiếu sáng, là một hàng rồi lại một hàng hình cụ.

Nàng không đi vào ngay, mà nhìn về phía Hàn Thiền bên cửa.

"Quất Đường nói với ta, trong phạm vi mười mét, âm thanh nhỏ, ngươi đều có thể nghe thấy. Nhà bếp… hẳn là không chỉ mười mét đâu nhỉ, ngươi có thể không nghe thấy không?"

Giọng nàng rất dịu dàng, lời nói cũng không quá tuyệt đối.

Hàn Thiền im lặng, một lúc lâu sau, lạnh lùng nói: "Mười mét có lẽ không đủ."

Đầu ngón tay Khương Hoạ động một chút, khẽ nói: "Chuyện này, ta không muốn ngươi bẩm báo chi tiết cho phu quân. Nếu có thể, ta hy vọng ngươi, dù ở ngoài cửa hay trong nhà bếp đều không nghe thấy tất cả những gì sắp xảy ra."

Khương Hoạ bình tĩnh nhìn về phía bóng tối kia, trái tim sững lại một lúc. Giống như ngày hôm đó nói với Quất Đường, thực ra nàng không có gì cần phải giấu giếm phu quân. Chỉ là, quá khứ u ám đau khổ đó, nàng không muốn mượn miệng người khác nói cho hắn biết.

Trong bóng tối, Hàn Thiền hồi lâu không nói gì.

Ngay lúc Khương Hoạ định thỏa hiệp, Hàn Thiền đưa cho nàng con dao găm trong tay, ánh sáng lạnh lẽo trên đó phản chiếu gương mặt lạnh lùng của hắn.

Sau khi nàng nhận lấy, Hàn Thiền đi thẳng về phía cổng phủ.

Xung quanh đã không còn ai, nhưng Khương Hoạ vẫn giữ vẻ mặt như có người bên cạnh, con dao găm phản chiếu gương mặt nàng, trắng bệch, yếu ớt, bình tĩnh. Nàng ngước mắt, theo cánh cửa hé mở, nhìn về phía Khương Ngọc Oánh trên giá hình.

Mưa, không biết từ lúc nào lại bắt đầu rơi.

Nàng bước vào phòng tra tấn u ám, đóng cửa lại, ngăn cách tiếng mưa bên ngoài.

Khương Ngọc Oánh vẫn đang hôn mê, bộ váy đỏ phức tạp như hỉ phục, sau mấy lần giằng co có chút nhàu nát, ánh nến vàng vọt chiếu lên giống như đóa hoa thối rữa của mùa xuân.

Nàng đặt con dao găm mà Hàn Thiền đưa, nhẹ nhàng lên bàn.

Sau đó nhìn về phía Khương Ngọc Oánh đang hôn mê.

Bên cạnh có một thùng nước, nàng ngồi xổm xuống, tay thò vào, rất lạnh. Một lúc lâu sau, nàng rút tay ra, vẫn không làm như những gì nàng từng nghĩ, trực tiếp dùng nước tạt tỉnh Khương Ngọc Oánh.

Không phải là thương hại…

Chỉ là, dường như Khương Ngọc Oánh chịu đựng những nỗi khổ mà nàng từng chịu, nàng dường như cũng không vui vẻ gì. Nàng yên lặng đợi Khương Ngọc Oánh tỉnh lại, khoảng nửa canh giờ sau Khương Ngọc Oánh có dấu hiệu sắp tỉnh.

Nàng bình tĩnh nhìn, nhìn ánh mắt của Khương Ngọc Oánh từ kinh hoàng đến phẫn nộ.

"… Khương Hoạ!?"

"Ngươi muốn làm gì, thả ta ra, ngươi… "

Sự phẫn nộ của Khương Ngọc Oánh, gần như muốn xé toạc sợi dây thừng, hóa thành lưỡi dao, xông về phía nàng. Khương Hoạ vẫn bình tĩnh nhìn nàng ta, nghi hoặc nghĩ.

Thật kỳ lạ.
Trước Sau
BÌNH LUẬN (10)
  • Nguyễn Trang

    Nguyễn Trang

    Tác giả viết chắc tay. Có điều khi hai con hến ở dí nhau..ta nói đọc mà cảm nhận được cái không khí luôn

    3 ngày trước
  • Namnam

    Namnam

    Hay

    4 ngày trước
  • Thiên Tư Lăng

    Thiên Tư Lăng

    Truyện hay lắm nha mn

    1 tuần trước
  • diệp trần

    diệp trần

    Truyện được viết khá lôi cuốn!

    1 tuần trước
  • Ánh Ngọc Trần

    Ánh Ngọc Trần

    chương 269: khi 2 con hến gặp nhau, chẳng lẽ drop truyện vì quỷ này. tức

    1 tuần trước
    • GrooGroo

      GrooGroo

      Haha lúc edit t cũng nghĩ giống bạn, hai người nch với nhau 1 câu là truyện này thành đoản văn liền :))) Đỡ tốn nước mắt độc giả

      1 tuần trước
  • Ánh Ngọc Trần

    Ánh Ngọc Trần

    Chương 156. Phải chi đây là đoản văn. Câu chuyện kết thúc ở đoạn vừa đến Giang Nam xong cưới xong nu9 hạnh phúc suốt đời thì tốt biết mấy

    2 tuần trước
  • Tieu An

    Tieu An

    Phần đầu hơi nặng nề nhưng truyện cuốn

    2 tuần trước
  • Ngabui

    Ngabui

    Hay lắm

    3 tuần trước
  • Uyên Nguyễn Ngọc Thảo

    Uyên Nguyễn Ngọc Thảo

    Mới đọc mấy chương đầu mà phải công nhận tác giả khắc họa tâm lý nhân vật rất chắc tay

    3 tuần trước
  • Hao Pham

    Hao Pham

    Truyện hay nhẹ nhàng sâu lắng

    3 tuần trước