Chương 38

Chương 38
Trước Sau
Trong phòng thường xuyên sẽ có một ngọn nến sáng.

Vì vậy dù đã đến đêm khuya, khi ánh trăng hoàn toàn mờ đi, trong phòng vẫn có một tia sáng yếu ớt.

Khương Hoạ nghĩ về những gì đã xảy ra trong khoảng thời gian này, có chút sững sờ.

Kể từ khi Tạ Dục Vãn ở yến tiệc trong cung, bất chấp tính mạng của mình để đỡ cho nàng mũi tên độc, lần đầu tiên, trong lòng nàng có một nỗi nghi ngờ nhàn nhạt.

Hắn có thực sự yêu nàng không?

Dường như, là có yêu.

Người cao quý lạnh lùng trước mặt người khác, ở bên cạnh nàng, dù có tức giận đến đâu, vẫn ôn hòa bình tĩnh.

Khi nàng không có gì cả, hắn nắm tay nàng, đưa nàng ra khỏi vũng lầy của Khương gia đã giam giữ nàng mười mấy năm.

Hắn dạy nàng thơ văn, cho nàng sự yêu thương, bầu bạn cùng nàng, thậm chí trong tình huống nguy hiểm đến tính mạng vẫn che chở trước mặt nàng. Ngay cả đại phu cũng nói, nếu mũi tên đó lệch đi một chút, nam nhân rạng rỡ như ánh trăng sáng kia sẽ mất mạng.

Nếu những điều đó không được coi là yêu, vậy thì là, mới được coi là yêu nữa?

Chính vì nàng cảm thấy, hắn yêu nàng, nên những gì xảy ra mấy ngày nay mới khiến nàng mờ mịt.

Những cuốn sách thơ văn mà hắn đã từng dạy nàng nói với nàng rằng, yêu là phải một đời một kiếp một đôi, phải kiên trinh, phải chung thủy, phải nương tựa vào nhau, phải sinh tử có nhau, nhưng những điều này lẽ nào chỉ là yêu cầu của thế gian đối với nữ nhân?

Hắn nói nàng là phu nhân duy nhất của hắn trong đời này, nói phủ Thừa tướng không cần thêm một chủ mẫu nào nữa.

Nhưng hắn cũng nói, hắn cần một người con nối dõi.

Đây có thật sự là tình yêu không?

Một nỗi tuyệt vọng nhàn nhạt bao trùm lấy nàng, nàng được hắn nâng lên cao nên khi đột nhiên rơi xuống, mới cảm nhận được cái lạnh ở trên cao. Nếu nàng chỉ là Tam tiểu thư Khương gia không biết gì ở Khương gia năm đó, nàng gả cho một nam nhân bình thường trên thế gian, nam nhân đó sẽ không nói cho nàng biết thơ văn như ngọc, sẽ không dạy dỗ nàng đạo lý thế gian.

Nàng có thể hỗn loạn và ngây ngô làm một người hiền thê lương mẫu, vì nam nhân đó mà nạp thiếp, sinh con nối dõi cũng giống như phần lớn nữ nhân trên thế gian này, yên tĩnh an nhiên mà quản lý hậu viện.

Nhưng nàng đã không.

Nàng đã gả cho Tạ Dục Vãn.

Hắn như trăng sáng rạng rỡ, chiếu sáng cuộc đời như vũng lầy của nàng.

Nàng bắt đầu khao khát tình yêu.

Nhưng... rốt cuộc tình yêu là gì?

...

Đêm dài không quá dài, không đủ để Khương Hoạ suy nghĩ rõ ràng câu trả lời cho câu hỏi này.

Đợi đến khi Quất Đường gõ cửa, nàng ngước mắt lên mới phát hiện, thì ra, không biết đã sáng sớm tự bao giờ.

Bao nhiêu năm qua nàng không có thói quen ngủ nướng, dù một đêm không ngủ thì khi nghe thấy tiếng gõ cửa, cũng đương nhiên vén chăn lên. Qua một đêm, những cảm xúc mãnh liệt đó đã trở nên nhạt nhòa đi bớt.

Giống như, tất cả những chuyện đã xảy ra mấy ngày nay đều biến thành một chiếc gai nhỏ.

Thỉnh thoảng lại châm một cái, nhỏ xíu, nhưng so với nỗi đau lớn thời còn niên thiếu kia, thực sự nó cũng không thể coi là sắc nhọn và mãnh liệt.

Cảm giác nhàn nhạt, mà nàng không thể gọi tên bao trùm lấy nàng.

Giống như sương khói dày đặc, khiến nàng không có một chút nào để thở.

Khi Quất Đường mở cửa, Khương Hoạ ngước mắt lên, ánh sáng chói mắt chiếu sáng gương mặt bình tĩnh của nàng.

Cùng với ánh sáng, còn có sương mù đặc trưng của buổi sáng sớm, xen lẫn một mùi thơm thanh nhã của cỏ cây, hòa cùng với sương mù hơi lạnh của buổi sáng sớm, tràn vào khoang mũi nàng.

Đầu ngón tay trắng nõn thon dài của nàng khẽ động, sau đó lại trở về bình lặng.

Quất Đường cẩn thận nhìn vẻ mặt của nàng, thấy nàng dường như đã bình tĩnh hơn trước rất nhiều, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Chắc là công tử đã nói với nương tử rồi...

Những năm nay, công tử và nương tử hiếm khi vì chuyện gì mà giận dỗi, mấy ngày nay lại là lần đầu tiên trong mười năm. Nhìn vẻ mặt xanh xao mấy ngày trước của nương tử, trong mắt Quất Đường có thêm vài phần xót xa.

Dù cuối cùng thế nào, chuyện nói ra là được rồi.

"Quất Đường, mấy ngày nay ta bị bệnh, việc trong phủ phiền ngươi rồi." Khương Hoạ khẽ nói.
Trước Sau
BÌNH LUẬN (10)
  • Nguyễn Trang

    Nguyễn Trang

    Tác giả viết chắc tay. Có điều khi hai con hến ở dí nhau..ta nói đọc mà cảm nhận được cái không khí luôn

    3 ngày trước
  • Namnam

    Namnam

    Hay

    4 ngày trước
  • Thiên Tư Lăng

    Thiên Tư Lăng

    Truyện hay lắm nha mn

    1 tuần trước
  • diệp trần

    diệp trần

    Truyện được viết khá lôi cuốn!

    1 tuần trước
  • Ánh Ngọc Trần

    Ánh Ngọc Trần

    chương 269: khi 2 con hến gặp nhau, chẳng lẽ drop truyện vì quỷ này. tức

    1 tuần trước
    • GrooGroo

      GrooGroo

      Haha lúc edit t cũng nghĩ giống bạn, hai người nch với nhau 1 câu là truyện này thành đoản văn liền :))) Đỡ tốn nước mắt độc giả

      1 tuần trước
  • Ánh Ngọc Trần

    Ánh Ngọc Trần

    Chương 156. Phải chi đây là đoản văn. Câu chuyện kết thúc ở đoạn vừa đến Giang Nam xong cưới xong nu9 hạnh phúc suốt đời thì tốt biết mấy

    2 tuần trước
  • Tieu An

    Tieu An

    Phần đầu hơi nặng nề nhưng truyện cuốn

    2 tuần trước
  • Ngabui

    Ngabui

    Hay lắm

    3 tuần trước
  • Uyên Nguyễn Ngọc Thảo

    Uyên Nguyễn Ngọc Thảo

    Mới đọc mấy chương đầu mà phải công nhận tác giả khắc họa tâm lý nhân vật rất chắc tay

    3 tuần trước
  • Hao Pham

    Hao Pham

    Truyện hay nhẹ nhàng sâu lắng

    3 tuần trước