Chương 52

Chương 52
Trước Sau
Nàng ta bưng chè vào phòng, trước hết tự nếm một chút, đợi một lúc sau mới đổi thìa đưa đến trước mặt Ân Tranh: "Cô nương thử đi, là chè hồng táo do Vệ ma ma mang tới."

Ân Tranh từ trong gương đã thấy hành động thử độc của Quá Tiết. Những ngày qua, hễ là đồ ăn do Vệ ma ma mang đến Quá Tiết đều làm vậy, sợ người trong cung nhân cơ hội hãm hại Ân Tranh.

Ân Tranh đã khuyên vài lần, mỗi lần Quá Tiết đều miệng đồng ý nhưng sau lưng vẫn cảnh giác như cũ.

Nhưng Quá Tiết – kẻ luôn cho rằng chủ nhân của mình yếu đuối vô hại – không biết rằng Ân Tranh đã sớm điều động nhãn tuyến trong cung, biết được Vệ ma ma không phải do hoàng hậu nhớ tới mà cử đến mà là do Vân Trạch chủ động đề xuất với hoàng hậu, tiến cử Vệ ma ma. Nói là ban cho Ân Tranh một ma ma giỏi dược lý, vừa giúp nàng điều dưỡng, vừa nhân cơ hội ban thưởng để răn đe những nhà vẫn còn nhòm ngó nàng.

Hoàng hậu thấy con trai nói có lý, nếu nhà họ Ân còn muốn đính hôn cho Ân Tranh, có ma ma này trong phủ, họ cũng có thể sớm biết tin để ngăn cản.

Nhưng quan hệ giữa Ân Tranh và Vân Trạch cũng không thân thiết nên dù xác định Vệ ma ma là người của Vân Trạch, Ân Tranh vẫn không lơ là cảnh giác. Mỗi lần Vệ ma ma nấu ăn, thiếu niên đều tới giám sát, đảm bảo trong đồ ăn không bị bỏ thứ gì lạ.

Ân Tranh dùng xong bát chè hồng táo, trên đường đến chính sảnh gặp Ân Mộ Tuyết đang cố ý chờ nàng.

Ân Mộ Tuyết khi quản gia thì chín chắn, nhưng hễ gặp Ân Tranh liền trở nên trẻ con hết mức, đoạn đường ngắn cũng nhất định phải khoác tay nàng, khi ngồi xuống cũng phải dính lấy nàng, khiến Ân phu nhân phì cười.

Trên bàn ăn, mọi người bàn luận chuyện gần đây.

Ví như khoa thi xuân đã kết thúc, Ân Triều Nguyệt – kẻ trước giờ chúi đầu vào sách vở, có chuyện gì cũng không bị làm phiền – đã trượt. Ân lão gia cũng không trách mắng, chỉ bảo ba năm sau thi lại.

Lại ví như, tiết Thượng Tỵ sắp đến, các nhà không tổ chức du xuân thì cũng chuẩn bị yến tiệc mùa xuân, phòng gác nhà họ Ân sớm đã ngập trong thiếp mời.

Nhị lão gia định từ chối tất cả, đưa vợ con đi du xuân. Từ khi Nhị lão gia "tính tình đại biến", cuộc sống của Nhị phu nhân so với trước khác xa một trời một vực. Chỉ là trải qua quãng thời gian khổ cực quá lâu, giờ dù được chồng chiều chuộng hết mực, bà vẫn luôn cảm thấy bất an.

Tiểu Ngũ lớn tuổi hơn cũng vậy, dù phụ thân hắn tỏ ra cưng chiều hết mực, hắn vẫn không có chút tinh nghịch nào của đứa trẻ đồng trang lứa. Chỉ có Tiểu Lục còn nhỏ, vì phụ thân đột nhiên đối xử tốt với mình mà trở nên cực kỳ thích phụ thân, từng nói ra câu ngây thơ: "Phụ thân à, phụ thân đừng để phụ thân xấu quay về nữa."

Nhị lão gia nghe xong không những không giận, ngược lại còn đau lòng không thôi, liên tục gật đầu hứa hẹn với nàng, nhất định không để cái tên phụ thân xấu xa kia quay về.

Ân lão gia và Ân phu nhân thì theo lão phu nhân đi dự yến tiệc. Ân Triệt cũng chuẩn bị dẫn Ân Triều Nguyệt - kẻ đọc sách đến mức quên ngày tháng - ra ngoài dạo chơi.

Chỉ còn lại Ân Tranh và Ân Mộ Tuyết.

Ban đầu Ân Mộ Tuyết cũng không nhất quyết đòi đi cùng Ân Tranh, mãi đến khi Ân Tranh nói mình nhận được thiếp mời của Nhuỵ Gia trưởng công chúa, nàng bỗng trở nên phấn khích, nhất định phải đi cùng.

Ân Tranh đương nhiên không từ chối, chỉ tò mò không hiểu vì sao nàng lại phản ứng mạnh như vậy, bèn hỏi một câu.
Trước Sau
BÌNH LUẬN (9)