Ân Mộ Tuyết không chịu nói thật, chỉ thầm nghĩ: Kiếp trước tỷ tỷ với trưởng công chúa cùng Hạ tiểu thư thân thiết như vậy, kiếp này ta phải chiếm ưu thế trước, quyết không để hai người họ cướp mất tỷ.
Để canh giữ tỷ tỷ, Ân Mộ Tuyết còn bắt Ân Tranh trong ngày Thượng Tỵ mặc y phục giống mình, kiểu tóc cũng y hệt, ngay cả trâm cài, túi thơm cũng chuẩn bị sẵn hai bộ giống nhau như đúc.
Sau khi trang điểm xong, hai tỷ muội trông như một cặp song sinh cùng mẹ, vô cùng thân thiết.
Trên đường ngồi xe ngựa đến biệt uyển của trưởng công chúa, Ân Mộ Tuyết còn kể cho Ân Tranh nghe tin tức nàng dò hỏi được: Lần này yến xuân của trưởng công chúa sẽ là nam nữ đồng tịch, Thái tử điện hạ nhiều khả năng cũng sẽ tới.
Ân Tranh phản ứng bình thản: "Vậy sao."
Ân Mộ Tuyết thấy vậy, lại khéo léo hỏi: "Tỷ cũng đã lâu không gặp Thái tử điện hạ rồi nhỉ?"
Ân Tranh gật đầu, hai người họ quả thật đã lâu không gặp, một là không có cơ hội, hai là cả hai đều bận rộn.
Một người bận thu dọn hậu quả, chuẩn bị đường rút lui; một người thì bận rộn căn cứ theo thông tin từ những kẻ trọng sinh, cố gắng dập tắt mọi âm mưu từ trong trứng nước.
Cũng vì thủ đoạn quyết liệt của thái tử, mỗi ngày Ân Tranh đều nhận được tin tức từ Tây Lâm do thiếu niên kia mang tới.
Phản quân Trấn Kiêu khởi phát từ Tây Lâm, thời gian gần đây bốn châu Tây Lâm giới nghiêm toàn diện, gần như lùng sục từng nhà để tìm dấu vết của Trấn Kiêu.
Nhưng với sự trợ giúp của Ân Tranh, Trấn Kiêu chỉ tổn thất một bộ phận nhỏ về người. Số còn lại, Ân Tranh bảo họ phân tán chạy trốn theo nhiều hướng khác nhau, còn chu đáo sắp xếp lộ trình chi tiết cùng giấy tờ giả mạo để tiện ẩn náu.
Trong số đó, nhóm nhỏ cần diệt khẩu của Ân Tranh giờ đang trên đường tới Ung Đô. Chỉ cần giải quyết xong bọn họ rồi xử lý sạch sẽ thân phận nhị tiểu thư phủ Ân, Ân Tranh có thể đổi tên rời khỏi Ung Đô.
...
Biệt uyển mà Nhuỵ Gia trưởng công chúa tổ chức yến xuân tên là Hi Xuân. Vì số lượng khách mời đông đảo, nơi vốn yên tĩnh bỗng trở nên nhộn nhịp khác thường, xe hương ngựa tuấn qua lại tấp nập.
Xe ngựa phủ Ân lẫn trong đám không mấy nổi bật, nhưng vì mang dấu hiệu nhà họ Ân nên vẫn khiến mọi người chú ý.
Ân Tranh và Ân Mộ Tuyết vừa bước xuống xe, lập tức có người hầu Hi Xuân uyển dẫn vào. Và nơi nào Ân Tranh đi qua, dù nam hay nữ đều phải ngoái lại nhìn thêm vài lần.
Đến nay, không ai không biết đến Ân Tranh, cũng không ai dám công khai làm khó nàng.
Nhưng cũng không phải ai cũng phục Ân Tranh, vẫn có kẻ không ưa nàng, muốn nhìn thấy nàng gặp khó dễ để thỏa mãn lòng bất mãn của mình.
Phủ thừa tướng họ Bồ có hai vị thiên kim, trong đó có một đích nữ vô cùng ghét Ân Tranh.
Nàng ta tên là Bồ Giai Uyên, tự cho rằng cả Ung Đô không ai xứng với thái tử hơn mình, thường nhờ huynh trưởng là Bồ Thiên Quân chuyển đồ cho thái tử. Dù bị từ chối hết lần này đến lần khác vẫn kiên trì, thất bại lại đứng dậy.
Nàng ta không phải người trọng sinh nên chỉ khi nghe Bồ Thiên Quân kể mới biết vị thái tử phi tương lai không phải mình mà là Ân nhị tiểu thư gần đây nổi như cồn. Sau lại nghe nói thái tử thân chinh đưa Ân Tranh về phủ, huynh trưởng còn làm xa phu cho nàng, nàng ta tức đến nỗi đập vỡ không biết bao nhiêu bình hoa chén trà.
Dù vậy, nàng ta cũng hiểu không thể trực tiếp gây khó dễ cho Ân Tranh, bèn muốn mượn đao giết người.
Thế là nàng liên lạc với nữ tử họ Hạ thân thiết - Hạ Khinh Tước.