Chương 2

Chương 2
Trước Sau
Mở mắt ra, Diệp Lãm Thu phát hiện mình đã đến giới tu chân cổ đại, trở thành nhị đệ tử dưới trướng trưởng lão Bạch Vu, cô ấy cùng tên với cô, còn có gương mặt hơi giống nhưng thực tế là phiên bản cao cấp hơn cô vô số lần.

Hơn nữa cô vậy mà còn kế thừa ký ức và cả thân một thân tu vi.

Nhưng ký ức của nguyên thân lại vô cùng đơn giản.

Cô ấy dường như rất ít khi có dao động cảm xúc, cũng không có bạn bè, luôn cố gắng tránh giao tiếp với người khác, ngoại trừ những lúc cần thiết thì đều ở lì trong căn nhà gỗ này.

Diệp Lãm Thu cũng cố gắng đối thoại với nguyên thân, cô đến rồi, vậy người kia đi đâu rồi?

Nhưng cô không thu hoạch được gì.

Ở trong căn nhà hai ngày, rốt cuộc cô cũng cảm thấy quá buồn chán liền lấy khăn che mặt của nguyên thân rồi ra ngoài dạo một vòng, nào ngờ cô lại moi được một tin tức rợn tóc gáy: Hai người nổi tiếng nhất trong thế hệ trẻ của tông môn, cũng chính là đại sư huynh và tiểu sư muội của cô, trông họ cứ như thể là nhân vật chính trong các bộ tiểu thuyết ngôn tình vậy

Diệp Lãm Thu lại soi gương nước.

Nhìn cái tướng mạo này xem, thậm chí còn có cả đôi chân dài, eo thon nữa

Nhìn thế nào cũng không giống như một nhân vật nữ phụ chỉ suất hiện trong vài trang giấy.

Diệp Lãm Thu tuy là một người thích xem náo nhiệt nhưng khi bản thân sắp trở thành trò cười thì vẫn rất khó để cười nổi.

Đêm đó Diệp Lãm Thu liền mơ hai giấc mơ.

Giấc mơ thứ nhất là cô mặc hỉ phục, bị nam tu mặt lạnh cũng mặc hỉ phục ở đối diện đâm xuyên một kiếm, cô chết không nhắm mắt, còn nam tu thì phi thăng luôn sau đó.

Giấc mơ thứ hai là tên đàn ông đểu mà tiểu sư muội nhặt được đến diệt môn, cô thân là đồng môn pháo hôi, lần này lại bị bóp cổ đến chết.

...

Diệp Lãm Thu trực tiếp giật mình tỉnh giấc, một lúc sau mới thở phào nhẹ nhõm, may quá cô vẫn còn sống.

Đúng là tự mình dọa mình.

Diệp Lãm Thu giải thích chuyện này là vì có lẽ ban ngày nghĩ đến cái gì thì ban đêm sẽ mơ thấy cái đó.

Ngoài ra trong mơ còn có thêm chút chuyện khác, có một con sói lửa sáu đuôi nổi điên chạy trốn, cắn loạn người khắp nơi.

Quá phi lý.

Cái thứ này thì quá mức hoang đường rồi.

Sói lửa sáu đuôi bản thân đã là loài mãnh thú vô cùng quý hiếm, lại còn có đệ tử chuyên môn chăm sóc trông coi, sao có thể nổi điên chạy trốn cắn người được chứ?

"Mọi người chú ý nhé, sói lửa sáu đuôi nổi điên rồi, đã cắn bị thương nhiều đệ tử Linh Thú Các!"

"Mau chóng thông báo cho các vị trưởng lão đến hỗ trợ tiêu diệt sói lửa, không thể để nó tiếp tục gây họa!"

Tiếng kêu xé lòng xé phổi từ xa đột ngột vang lên, lẫn trong vô số âm thanh hốt hoảng hỗn loạn.

Sói lửa sáu đuôi nổi điên... cắn người?

Diệp Lãm Thu nghe xong liền lập tức bật dậy khỏi giường, xông ra cửa phòng xem xét.

Tuổi của cô có thể ngủ được, thậm chí ngủ say như chết, nhưng kịch bản của cô không cho phép cô tiếp tục ngủ nữa, ngủ tiếp chính là ngủ vĩnh viễn!

Cảnh tượng trong mơ, trùng khớp rồi.

Đây là mơ thấy trước tương lai!

...

Diệp Lãm Thu đi theo mọi người đuổi đến Quan Hạc Nhai.

Quan Hạc Nhai được đặt tên như vậy vì quanh năm có hạc tiên lượn lờ.

Bốn phía Quan Hạc Nhai núi non trùng điệp tươi mát, riêng nơi này lại trơ trụi một vùng, cơ bản đều là đá lớn, mép vực càng giống như bị một thanh kiếm khổng lồ chém qua, gần như thẳng đứng so với mặt đất.

Nhưng nhờ địa thế rộng rãi, nó được các kiếm tu vô cùng ưu ái.
Trước Sau
BÌNH LUẬN (3)
  • Đạt Nguyễn

    Đạt Nguyễn

    Chuẩn bị mở map mới rồi, hóng ghê

    1 tuần trước
  • Đạt Nguyễn

    Đạt Nguyễn

    Bắt đầu mở map mới , hóng phết

    1 tuần trước
  • Ngọc Ánh

    Ngọc Ánh

    đang cuốn cái phải đi kiếm cám để đọc á

    3 tuần trước