Chương 9

Chương 9
Trước Sau
"Có muốn cùng nhau xuống chợ ở dưới núi dạo một vòng không?" Thấy tiểu sư muội sắp hiểu lầm rồi, Diệp Lãm Thu không đợi nàng nói xong đã quả quyết ngắt lời, đưa tay về phía nàng.

Đùa gì vậy, vốn dĩ là muốn "công lược" sư muội, người ta đã xinh đẹp lại chủ động đến tận cửa còn có lý do gì để từ chối nữa chứ?

Có thể nói là dê vào hang cọp.

Sài Linh hiểu lời mời của Diệp Lãm Thu, nàng lập tức tràn đầy sức sống, nhìn bàn tay đưa ra trước mặt liền nắm lấy, như thể sợ Diệp Lãm Thu sẽ đổi ý.

Sài Linh gật đầu lia lịa, tươi cười rạng rỡ: "Muốn!"

...

Làm thế nào để con gái nhanh chóng thân thiết với nhau?

Cùng nhau đi vệ sinh, tám chuyện, hoặc cùng nhau nói xấu người mà cả hai ghét.

Diệp Lãm Thu cảm thấy nắm tay đi dạo phố cũng tương tự như thế.

Khi lục lọi ký ức thấy dưới núi có chợ, hình như còn rất náo nhiệt nữa, cô liền rủ Sài Linh đi dạo.

Chợ dưới núi quả thực rất náo nhiệt, phần lớn đều là tu sĩ bày sạp bán linh đan, bán linh phù, còn có một số luyện khí sư tự chế vũ khí.

Khi Diệp Lãm Thu và Sài Linh xuống núi thì trời đã tối hẳn, sạp hàng càng nhiều hơn, tiếng rao bán không ngừng.

"Linh phù đây, linh phù thượng đẳng bán rẻ đây, đi ngang qua ngàn vạn lần đừng bỏ lỡ, ba khối linh thạch một tấm, năm khối linh thạch hai tấm, tiên tử có muốn mua chút linh phù không?"

"Tiên tử xem cây trâm phòng ngự này đi, đặc biệt tôn lên khí chất của ngài, cây trâm vàng phòng ngự này có thể đỡ được một kích của đại năng, quả là pháp bảo bảo mệnh vô song."

Diệp Lãm Thu xuống núi sợ gặp người quen của nguyên chủ, để tránh phiền phức lại "hàn" luôn khăn che mặt lên, cô thấy cái gì cũng mới lạ, nhìn đông ngó tây, đương nhiên cũng không quên tám chuyện với Sài Linh: "Đại sư huynh đã từng chỉ dạy kiếm pháp cho nhiều người chưa?"

Diệp Lãm Thu nhớ đến việc Lê Xuyên nhận xét cô là người kém nhất hắn từng dạy, cô liền tùy tiện hỏi Sài Linh.

Hai người đi cùng nhau một đoạn đường nên đã thân thiết hơn rất nhiều.

Sài Linh như nghe thấy chuyện lạ, vui vẻ thốt lên: "Sao có thể, tuy đại sư huynh rất mạnh nhưng không ai dám đến gần đại sư huynh, ai lại nghĩ quẩn đi tìm đại sư huynh hỏi kiếm pháp chứ?"

Diệp Lãm Thu: "..." Cười không nổi, hì hì cái gì chứ.

Người nghĩ quẩn đó chính là cô đây này!

Diệp Lãm Thu vạn vạn không ngờ, đại sư huynh nói cô là người kém nhất hắn từng dạy là không hề giả dối.

Bởi vì hắn chỉ dạy có một mình cô.

Nhưng chẳng phải điều này có nghĩa là cô cũng không đến nỗi tệ như thế.

Diệp Lãm Thu nhìn quanh những tu sĩ đi ngang qua, nếu chỉ xét về cảnh giới thì số người cao hơn cô không nhiều.

Kiếm pháp có lẽ cũng phải xem so với ai.

Cô bây giờ so với cường giả nổi tiếng - Đại sư huynh vô tình đạo Lê Xuyên - thì chắc chắn không bì được.

Nếu so với tu sĩ bình thường thì sao?

Đương nhiên bây giờ không có ai để so tài, nhưng ít nhất đối với Diệp Lãm Thu mà nói đây cũng coi như một nửa tin tốt.

Sài Linh không rõ tình hình, nàng đã bắt đầu vui vẻ mua sắm, móc linh thạch ra mua chiếc trâm vàng phòng ngự mà người ta nói có thể đỡ được một kích của đại năng.

Diệp Lãm Thu phát hiện ra tình huống này liền lập tức kéo nàng lại, cố gắng ngăn cản.

Diệp Lãm Thu dùng ánh mắt ra hiệu cho Sài Linh, chiếc trâm vàng phòng ngự này không đáng giá: "Đừng mua."
Trước Sau
BÌNH LUẬN (3)
  • Đạt Nguyễn

    Đạt Nguyễn

    Chuẩn bị mở map mới rồi, hóng ghê

    1 tuần trước
  • Đạt Nguyễn

    Đạt Nguyễn

    Bắt đầu mở map mới , hóng phết

    1 tuần trước
  • Ngọc Ánh

    Ngọc Ánh

    đang cuốn cái phải đi kiếm cám để đọc á

    3 tuần trước