Chu Cửu Dao chính là người đang bị đánh. Người lên tiếng “bóc phốt” khi nhắc đến y cũng không hề có thiện cảm, nói đến cuối còn bĩu môi tỏ ý khinh thường.
Thấy có người biết chuyện, đám đông lập tức nhao nhao yêu cầu hắn ta kể thêm. Người “bóc phốt” được đà lại càng hăng hái hơn.
“Ta thật sự khá hiểu Chu Cửu Dao. Chúng ta cùng vào môn phái, thế nhưng ta và y không giống nhau. Ta vào nội môn, còn y chỉ có tạp linh căn nên chỉ có thể làm đệ tử tạp dịch ở ngoại môn. Y thiên phú không cao, chỉ dựa vào việc vẽ bùa để sống qua ngày.”
“Thằng nhóc đó chỉ cậy mình có vẻ ngoài ưa nhìn mà lừa không ít nữ tu ngây thơ.”
Một người nhanh trí liền nhận ra điều gì đó rồi trêu chọc: “Có lẽ ngươi ghen tị với y nhiều người theo đuổi thì đúng hơn phải không?”
Người “bóc phốt” lập tức đỏ mặt cãi lại: “Ta là đệ tử nội môn, sao phải ghen tị với một tên tạp dịch chứ. Chỉ là thằng nhóc này cũng xui xẻo, một thời gian trước còn rơi xuống vách núi vạn trượng. Chẳng hiểu sao không chết, cố lắm mới giữ được cái mạng, giờ lại bị người ta đánh cho ra nông nỗi này...”
Luận điểm cốt lõi của kẻ “bóc phốt” là Chu Cửu Dao hoàn toàn không đáng để hắn ta phải ghen tị, rằng Chu Cửu Dao còn chẳng bằng một ngón chân của mình.
Đứng ở vòng ngoài, sau khi nghe hết những thông tin ấy, Diệp Lãm Thu như bị sét đánh ngang tai.
Đệ tử ngoại môn tạp linh căn...
Rơi xuống vách núi mà đại nạn không chết...
Đây chẳng phải là kịch bản độc quyền của “Long Ngạo Thiên” sao?
Thậm chí còn có thêm thuộc tính đào hoa.
Đúng chuẩn “Long Ngạo Thiên” kiểu phủ trong mấy tiểu thuyết mạng!
Diệp Lãm Thu nhìn dáng người đang bị vây đánh, năm ngón tay cô lún sâu vào bùn đất, mu bàn tay nổi gân xanh, trong đầu chỉ có một ý nghĩ duy nhất:
Lại nữa sao?
Diệp Lãm Thu nghi ngờ thế giới này đang trêu chọc mình. Sau đại sư huynh vô tình đạo giết thê tử để chứng đạo, tiểu sư muội lương thiện thích nhặt đồ, giờ lại xuất hiện thêm một “Long Ngạo Thiên” kiểu phủ chuyên đi thu hậu cung.
Diệp Lãm Thu bật cười, hóa ra khi người ta cạn lời đến mức không biết nói gì thì thật sự chỉ muốn bật cười.
Các nhân vật chính trong giới tu đạo này có phải sản xuất hàng loạt, chạy theo số lượng không vậy?
Xung quanh toàn là nhân vật chính, vậy sao cô gái nhỏ như cô lại không thể làm nhân vật chính chứ? Làm diễn viên thần tượng ở giới tu tiên cũng không phải là không thể mà.
Nếu Diệp Lãm Thu xuất hiện trong kịch bản “Long Ngạo Thiên” chuyên thu hậu cung, vai diễn của cô đương nhiên chẳng cần nói cũng biết.
Phản ứng đầu tiên của Diệp Lãm Thu là rút lui.
Tạm biệt, coi như chưa từng phát hiện.
Nhưng cũng giống như con Sói Lửa bậc sáu phát điên rồi đặc biệt chạy tới góc nhỏ của cô một vòng, đã để cô đụng phải “Long Ngạo Thiên” đang bị làm nhục, muốn chạy cũng không thoát.
“Long Ngạo Thiên” bị bao vây chặt chẽ vậy mà vẫn nhìn thấy chính xác Diệp Lãm Thu đang đứng ở rìa ngoài cùng trong đám đông. Y khó khăn ngẩng đầu lên, đôi mắt khóa chặt lấy cô.
“Sư tỷ... cứu ta!”
Lúc này, Diệp Lãm Thu cuối cùng cũng nhìn rõ gương mặt của Chu Cửu Dao. Quả đúng như lời kẻ “bóc phốt” nói, y có một dung mạo khá ưa nhìn.
Nam nhân trẻ tuổi với làn da rám nắng, sống mũi cao, gò lông mày sắc nét, hốc mắt sâu hun hút, bên dưới là đôi mắt đào hoa đa tình. Mái tóc của y hơi xoăn nhẹ tự nhiên, có lẽ là bẩm sinh.