Chương 64

Chương 64
Trước Sau
Họ không hiểu, nhưng Diệp Lãm Thu thì hiểu.

Cô mỉm cười, vẫy tay tạm biệt đám đông, cũng vừa lúc chứng kiến ánh sáng trong mắt Chu Cửu Dao vụt tắt.

Cô còn cố ý đổ thêm dầu vào lửa, cười hì hì nói: “Đừng giãy giụa nữa, trốn tránh thì không giải quyết được vấn đề đâu. Ngoan ngoãn chấp nhận giáo dục nam đức đi thôi.”

Lần này vẫn là hang động quen thuộc của Chu Cửu Dao, nhưng người giảng giải nam đức đã chuẩn bị đầy đủ. Diệp Lãm Thu trực tiếp lấy ra viên lưu ảnh thạch có hình dáng cụ thể của “súp lơ” cho y xem, để giúp y có nhận thức rõ ràng hơn về “súp lơ”.

Chu Cửu Dao nhận ra có thứ kỳ quặc đang xâm nhập đầu óc mình thì đã quá muộn. Không kịp nữa.

Y ngã quỵ xuống đất, tuyệt vọng truy hỏi: “Rốt cuộc ngươi là ai, mục đích cho ta xem thứ này là gì?”

Diệp Lãm Thu huýt sáo một tiếng: “Ai bảo ngươi cầu cứu ta, tự nhận xui xẻo đi.”

Chu Cửu Dao: “?”

Vì đã chuẩn bị chu đáo nên buổi dạy học của Diệp Lãm Thu lần này kết thúc khá nhanh. Sau khi hoàn thành công việc, cô vui vẻ đi tìm Sài Linh để hàn huyên.

Còn với Chu Cửu Dao, đây mới chỉ là khởi đầu của cơn ác mộng.

...

Chu Cửu Dao lê bước thân xác mệt mỏi trên đường về, giữa đường gặp vài đệ tử ngoại môn đang ngồi nướng thịt bên lề để đánh chén.

Một tu sĩ trẻ tuổi vui vẻ đưa xiên thịt mới nướng cho nữ tu đối diện: “Xiên súp lơ này nướng lên thơm lừng...”

Chu Cửu Dao không kìm nổi, lập tức xoẹt mắt nhìn về phía xiên súp lơ đó, trong dạ dày cuộn trào từng đợt. Điều khủng khiếp hơn là y còn phát hiện nữ tu kia đang bóc một quả bưởi.

Lớp màng mỏng bên ngoài đã được tỉ mỉ gỡ bỏ, để lộ từng múi bưởi căng mọng chen chúc sát nhau...

“Ọe”

Chu Cửu Dao không thể chịu nổi nữa, y vịn lấy một thân cây lớn bên cạnh rồi gập người nôn khan. Vốn dĩ vì buồn nôn nên cả buổi y không ăn được bao nhiêu, lần này trực tiếp nôn ra cả dịch chua.

Sau khi nôn, Chu Cửu Dao với bộ dạng chật vật lảo đảo bước đến bờ suối để rửa mặt. Y dùng mu bàn tay lau mạnh khóe miệng rồi quyết định chưa về chỗ ở ngay.

Y muốn đi dạo quanh dưới chân núi trước, nếu không y sợ rằng ngay cả trong mơ cũng chỉ toàn thấy “súp lơ”.

Chợ dưới chân núi vẫn náo nhiệt như thường ngày, Chu Cửu Dao quen đường quen lối dừng lại trước một quầy bán truyện.

Y vốn rất thích đọc những cuốn truyện kể về nhân vật chính từ một đệ tử tạp dịch từng bước leo lên đỉnh cao của giới tu tiên. Mỗi lần đọc xong, máu trong người y lại sục sôi, luôn có cảm giác đó cũng sẽ là cuộc đời của mình.

Người bán hàng với Chu Cửu Dao có thể coi là nửa quen nửa lạ, hiểu rõ sở thích của y nên nhiệt tình chào mời:

“Mấy cuốn này đều là hàng mới về đấy.”

Ánh mắt Chu Cửu Dao nhanh chóng bị một cuốn truyện thu hút.

Cuốn truyện này khác biệt ở chỗ có sẵn vài trang đọc thử, thấy hợp mới bỏ tiền mua cả bộ.

Y vừa lật vài trang đã bị cuốn vào, đọc đến mức say mê.

Nam chính trong truyện khởi đầu vô cùng thê thảm, tạp linh căn, ai ai cũng cho là phế vật. Điều này khiến Chu Cửu Dao dễ dàng đồng cảm. Khác một chút so với y, nam chính trong truyện còn có hôn ước, nàng ta là tiểu thư thế gia kiêu căng khinh thường, vừa gặp đã muốn hủy hôn.

Suy nghĩ của Chu Cửu Dao và nam chính hoàn toàn trùng khớp, nhất định sau này phải khiến tiểu thư ấy phải trả một cái giá thật đắt.

Chỉ trong vài trang ngắn ngủi, bên cạnh nam chính đã xuất hiện đủ loại tiên tử, ai cũng là tuyệt sắc mỹ nhân.
Trước Sau
BÌNH LUẬN (3)
  • Đạt Nguyễn

    Đạt Nguyễn

    Chuẩn bị mở map mới rồi, hóng ghê

    1 tuần trước
  • Đạt Nguyễn

    Đạt Nguyễn

    Bắt đầu mở map mới , hóng phết

    1 tuần trước
  • Ngọc Ánh

    Ngọc Ánh

    đang cuốn cái phải đi kiếm cám để đọc á

    3 tuần trước