Chương 62

Chương 62
Trước Sau
Trong lòng Chu Cửu Dao mừng rỡ, lập tức bỏ ý định đôi co với đệ tử Chấp Pháp Đường, y nghĩ ngay đến việc tìm Lê Xuyên để đòi lại công bằng.

Y tự nhủ: Đại sư huynh Lê Xuyên luôn công bằng chính trực, nếu biết nhị sư muội của mình là một “mỹ nhân rắn độc” thì chắc chắn sẽ thất vọng lắm. Như vậy, chẳng những Diệp Lãm Thu sẽ bị trừng phạt mà y còn có cơ hội “gây chia rẽ” thêm một chút.

Nghĩ vậy, Chu Cửu Dao chắp tay với Lê Xuyên rồi nói: “Đại sư huynh, Diệp sư tỷ...”

Chưa kịp dứt lời, Lê Xuyên đã gật đầu ra hiệu: “Ta nghe hết rồi.”

Chu Cửu Dao thầm kiềm chế sự phấn khích, trong lòng hân hoan mong chờ kết quả Lê Xuyên xử lý Diệp Lãm Thu. Lần này chắc chắn ổn rồi, chắc chắn sẽ khiến nàng phải hối hận vì những gì đã làm với y.

Lê Xuyên khẽ mở miệng, hắn nghiêm túc hỏi: “Đã nói cảm ơn chưa?”

Trong lòng Lê Xuyên thở dài, không ngờ nhị sư muội ngoài những giờ luyện kiếm vất vả vẫn còn kiên nhẫn bỏ thời gian và tâm sức để dạy dỗ người khác đi đúng đường. Vậy Chu Cửu Dao đã từng nói lời cảm ơn với Diệp Lãm Thu chưa?

Lời tác giả:

Lê Xuyên nhìn chằm chằm Chu Cửu Dao: Ngươi đã nói cảm ơn sư muội ta chưa?

Chu Cửu Dao: Hắn thật sự muốn ta nói cảm ơn...

...

Diệp Lãm Thu đã cho sư huynh muội của nàng uống thứ gì thế?

Lê Xuyên không ngờ vì mất ngủ mà tiện đường đi ngang qua Chấp Pháp Đường, rồi vô tình nghe được chuyện tốt lành mà Diệp Lãm Thu đã làm.

Chàng kiếm tu áo trắng như tuyết, đôi mắt hơi cụp xuống.

Nhị sư muội ngày ngày cùng hắn luyện kiếm, sau đó tới Truyền Công Đường học tập, rồi lại đến Luận Kiếm Điện thực hành, thậm chí còn lặng lẽ giúp đỡ đám đệ tử tạp dịch vốn bị người đời khinh thường...

Lê Xuyên thực sự muốn biết rốt cuộc Diệp Lãm Thu còn bao nhiêu điều bất ngờ mà hắn chưa từng khám phá.

Sau chuyện này, hắn càng thêm tin chắc rằng nhị sư muội chính là một đứa trẻ ngoan.

Mà một đứa trẻ ngoan khi làm việc tốt thì đáng lẽ phải được cảm ơn.

Chu Cửu Dao nào ngờ từ miệng Lê Xuyên, y không nhận được sự trừng phạt mà y mong dành cho Diệp Lãm Thu, trái lại còn nhận được một câu hỏi rằng liệu y đã cảm ơn cô hay chưa.

Cảm ơn ư?

Chu Cửu Dao đầy lửa giận, bàn tay siết chặt, nhưng rồi y vẫn phải quay sang Lê Xuyên, nặn ra một nụ cười ngoan ngoãn: “Tất nhiên là đã cảm ơn rồi.”

Một lời dối trá thốt ra không chút suy nghĩ.

Chu Cửu Dao vốn muốn chống đối, nhưng đối diện với Lê Xuyên, y không dám, chỉ có thể thầm niệm trong lòng cả trăm lần câu “Đừng khinh thiếu niên nghèo.”

Diệp Lãm Thu vốn chẳng gây cho Chu Cửu Dao bất kỳ tổn hại thực tế nào. Trong mắt tất cả mọi người ở Chấp Pháp Đường, kể cả Lê Xuyên, những gì cô làm còn được xem là hành động tốt đẹp giúp đỡ Chu Cửu Dao. Thế nên, y cầu cứu cũng chẳng có kết quả.

Y bước vào Chấp Pháp Đườngmang theo nỗi uất ức, lúc ra khỏi đó thì nỗi uất ức đã tăng gấp đôi.

Bước chân y nặng trĩu, vẻ bất cần đời thường ngày đã biến mất, thay vào đó là sự u ám.

Chu Cửu Dao thầm thề với trời cao: “Nỗi nhục hôm nay ta đã ghi nhớ, ngày mai nhất định sẽ khiến sư huynh muội Diệp Lãm Thu trả lại gấp trăm gấp ngàn lần!”

Thế nhưng ngay ngày hôm sau, y lại bị Diệp Lãm Thu bắt gặp, rồi bị huấn luyện đến mức chẳng khác gì một con chó mất hết ý chí với cuộc đời.

...

Lần này, Diệp Lãm Thu còn có được một tài liệu chi tiết và đáng tin cậy hơn – đó là viên lưu ảnh thạch có hình dáng y hệt cây súp lơ.
Trước Sau
BÌNH LUẬN (3)
  • Đạt Nguyễn

    Đạt Nguyễn

    Chuẩn bị mở map mới rồi, hóng ghê

    1 tuần trước
  • Đạt Nguyễn

    Đạt Nguyễn

    Bắt đầu mở map mới , hóng phết

    1 tuần trước
  • Ngọc Ánh

    Ngọc Ánh

    đang cuốn cái phải đi kiếm cám để đọc á

    3 tuần trước