Chương 12

Chương 12
Trước Sau
Con đường nhỏ mà Tạ Minh San nhắc tới vốn ít người qua lại, xưa nay chẳng ai chú ý xem có thể trông thấy cảnh trong sân từ đó hay không, đây cũng là điều mà về sau Tạ Chiêu Ninh nghĩ mãi không thông nên mới tự mình đến xem. Thế nhưng khi ấy Tạ Minh San đã về nhà, Bạch Lộ cũng biến mất khỏi phủ, chẳng còn cách nào đối chứng, từ đó việc này gán lên đầu nàng cả đời.

Lúc này sao Tạ Chiêu Ninh lại đột ngột hỏi đến!

Tạ Minh San đưa mắt nhìn nhóm người Tạ Uyển Ninh, trong lòng đã rối loạn, lời lẽ trở nên ấp úng: “Vừa rồi ta chưa nói rõ... khi ấy ta đang dắt Tú Cầu đi dạo, chính nó chạy vào bụi đông thanh, ta đi tìm mới tình cờ thấy được!” Tú Cầu là con chó mà Tạ Minh San nuôi.

Thế nhưng lời này lại không khớp với những gì nàng ta nói ban nãy, Tạ Minh San sợ mọi người nghi ngờ, vội vàng tiếp lời: “Ta không hề vu oan cho nàng ta, quả thực ta thấy nàng ta tát Bạch Lộ, ngay cả Trần cô cô quét dọn ở cửa cũng thấy!”

Nghe vậy, Chu thị nhận ra có chỗ không ổn, bà che miệng ho khẽ hai tiếng rồi chậm rãi nói: “Trần cô cô thấy Man Man tát Bạch Lộ là sự thật, thế nhưng Trần cô cô cũng đã nói rõ, Man Man tát một cái rồi bỏ đi, còn con lại nói Man Man sai võ tỳ đánh Bạch Lộ đến trọng thương, hai việc ấy hoàn toàn khác nhau. Ta hỏi con, con thực sự thấy Man Man sai bảo võ tỳ ở con đường kia ư?”

Tạ Minh San vẫn cứng miệng: “Con tận mắt nhìn thấy, chỉ là ban đầu chưa nói đến chuyện Tú Cầu mà thôi.”

Sắc mặt Tạ Huyên trầm xuống, không để lộ vui hay giận.

Lúc này Tạ Chỉ Ninh dịu giọng nói: “Đường tỷ Minh San với trưởng tỷ vốn không thù oán, chắc chắn sẽ không vu khống cho trưởng tỷ, đường tỷ, có phải tỷ nhớ nhầm rồi chăng?”

Tạ Minh San lại có được chút gợi ý từ lời nói ấy.

“Ta và Tạ Chiêu Ninh không hề có hiềm khích, hà tất gì ta phải vu oan cho nàng ta!” Nàng ta lập tức lên tiếng: “Rõ ràng ta nhìn thấy nàng ta sai võ tỳ dùng đá Thái Hồ đánh Bạch Lộ, Bạch Lộ không dám chống cự nên mới bị võ tỳ của nàng ta đánh trọng thương!”

Nói rồi, ánh mắt nàng ta đắc ý nhìn sang Tạ Chiêu Ninh.

Tạ Chiêu Ninh liếc Tạ Chỉ Ninh một cái, lúc ấy trông Tạ Chỉ Ninh vô cùng hối hận, nàng ta không ngờ lời mình lại bị lợi dụng, bèn áy náy nhìn Tạ Chiêu Ninh.

Khóe môi Tạ Chiêu Ninh khẽ nhếch, nàng tiếp lời: “Ta cũng muốn hỏi muội muội Minh San, đã rõ không oán không thù, sao muội lại bày chuyện hãm hại ta, chẳng lẽ... phía sau có kẻ xui khiến? Muội và ta không có hiềm khích, thế nhưng ắt có người từng đối nghịch với ta. Muội muội Minh San, mấy hôm nay ở trong phủ, rốt cuộc muội ở đâu?”

Ngay khi ấy Tạ Uyển Ninh đột nhiên đứng lên, nàng ta quỳ xuống rưng rưng cầu khẩn: “Phụ thân, nữ nhi cầu xin phụ thân đừng tra xét chuyện tỷ tỷ đánh Bạch Lộ nữa, nữ nhi biết mình có thể ở lại trong phủ là nhờ phụ thân và mẫu thân thương xót, nếu vì nữ nhi mà khiến tỷ tỷ thêm bị nghi ngờ, trong lòng nữ nhi càng day dứt. Tỷ tỷ... tỷ tỷ sẽ không hại nha hoàn của nữ nhi bị thương nặng, nữ nhi tin tỷ tỷ, xin phụ thân đừng vì thế mà nghi ngờ tỷ tỷ!”

Nói xong, nàng ta dập đầu, sắc mặt lại trắng bệch, chỉ một động tác ấy thôi đã khiến thân thể nghiêng ngả, tưởng như sắp ngất lịm ngay tức khắc.

Nàng ta vốn yếu ớt bệnh tật, bởi thế mấy người quan tâm lập tức ùa tới che chở cho nàng ta.

“Con nói gì thế, con vốn là đích nữ Tạ gia, sao lại nói chuyện giữ hay không giữ chứ!” Bà ấy vốn là người mềm lòng nhất, lúc thấy Tạ Uyển Ninh khó chịu thì vội vàng bước tới, ôm nàng ta vào lòng.

Tạ Uyển Ninh níu chặt tay áo bà ấy, gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo, dung nhan kiều diễm, nét mặt của nàng ta không giống bà ấy, bởi lẽ bà ấy rực rỡ đoan trang, đôi mắt phượng dài sắc sảo, còn nàng ta thì mảnh mai yêu kiều, trong mắt tựa làn nước mùa thu. Thế nhưng, nuôi dưỡng hơn mười năm, nàng ta quả thật đã thành hòn ngọc trong mắt, là máu thịt trong xương của bà ấy.

Tạ Huyên cũng nhìn mà xót xa, ông khuyên: “Uyển Ninh, thân thể con chưa bình phục, con mau ngồi yên nghỉ ngơi đi!”

Nhờ lời cầu khẩn của Tạ Uyển Ninh, bà ấy quay đầu nói với Tạ Chiêu Ninh: “Cho dù trong lời nói của Minh San có một số chỗ khác, thế nhưng Trần cô cô tận mắt thấy con tát Bạch Lộ cũng là thật. Huống hồ lúc đó trong Phù Cừ Đường không có ai khác, chỉ có con cùng nha hoàn của con, ngoài con ra thì còn ai đánh Bạch Lộ được nữa? Những việc ấy, con làm sao giải thích cho xuôi?”
Trước Sau
BÌNH LUẬN (10)
    Bình luận đã ghim
  • Huong

    Huong Đã ghim

    Bấm mua combo sao ko dc

    1 tuần trước
    • Gà Chấm Tương

      Gà Chấm Tương

      bạn lướt lên đầu trang có dòng Trang chủ > Chiêu tẫn...> Chương abc. Bạn ấn vào Chiêu tẫn... để đến mục lục, sau đó chọn Ủng hộ >> Mua truyện để có thể mua combo nha

      1 tuần trước
  • Bình luận khác
  • Như Ngọc

    Như Ngọc

    Truyện dẫn dắt nhẹ nhàng, mà đọc cuốn lắm nha. Hồi hộp theo nhân vật chính luôn đó.

    1 ngày trước
  • Hà Phạm

    Hà Phạm

    Truyện cung đấu nội trạch quá hay, nội dung xuất sắc. Cảm ơn editor

    1 ngày trước
  • Hương Đỗ

    Hương Đỗ

    9.900 cám là bao nhiêu tiền vậy các thí chủ, để mình còn mua.

    1 ngày trước
    • Leo

      Leo

      99k ní ưi

      1 ngày trước
  • uongbuong

    uongbuong

    Truyện hấp dẫn quá ạ

    1 ngày trước
  • My Nguyễn

    My Nguyễn

    hay ghê

    1 ngày trước
  • Chi Linh

    Chi Linh

    Kiếp trước bốc đại một anh cũng ra vibe nam9. Nma kiếp này anh nào cũng phải nhường hào quang cho nam9 thật sự ))) Nữ9 nào cũng đều rơi vào tay vua, làm HH =))) Mà thôi, bị tình yêu cả 2 kiếp của ảnh thuyết phục =)))

    2 ngày trước
  • Trần dương

    Trần dương

    Truyện cuốn quá

    2 ngày trước
  • Quiin Pham

    Quiin Pham

    Mình ở Mỹ, muốn mua cám mà khi thanh toán paypal thì toàn hiện ra trang lỗi 404?

    2 ngày trước
    • GrooGroo

      GrooGroo

      Paypal hiện đang lỗi, bạn nhắn page Heo Lười Chăm Đọc Truyện để mình hỗ trợ nạp paypal nha

      2 ngày trước
  • Nguyễn Hoang

    Nguyễn Hoang

    Hay quá, văn án hay, truyện hay, tác giả dịch mượt

    2 ngày trước
  • Hoa vân

    Hoa vân

    Hồi hộp, gây cấn ghê

    2 ngày trước