Chương 62

Chương 62
Trước Sau
Chỉ thấy một thanh niên xa lạ đang ngồi xổm không xa, ẩn mình dưới một tán liễu non mới nảy lộc, khi nãy quả thật không ai để ý đến hắn, có lẽ vừa rồi hắn theo chân mấy vị lang quân bước vào.

Thanh niên ấy quả thực đặc biệt, hắn trời sinh dung mạo tuấn mỹ, lông mày thanh tú, đôi mắt sáng ngời, cằm thon dài, mái tóc đen như tơ lụa được buộc hờ, nơi đuôi mắt còn có một nốt ruồi son mờ đỏ, chỉ là làn da hắn trắng đến mức gần như chưa từng dãi nắng. Nếu nói dung mạo của Triệu Cẩn tựa như tùng xanh hiên ngang trong gió tuyết lạnh lùng thì khuôn mặt của thiếu niên này lại như nhánh trúc mảnh mọc lạc lõng trong núi sâu mây mù.

Kỳ lạ nhất là rõ ràng mang dung mạo công tử quyền quý, vậy mà hắn chỉ mặc một chiếc áo vải xanh đã giặt đến bạc màu, nơi vạt áo vì giặt nhiều mà thủng một lỗ, hắn lại vá một miếng vào đó rồi vẫn mặc như thường.

Thần thái của hắn lại vô cùng ung dung, dường như chẳng để tâm bản thân đang mặc vải thô hay gấm vóc.

Ánh mắt hắn cũng chẳng dừng trên người nàng mà chỉ chuyên tâm nhìn chằm chằm vào đĩa anh đào tầm thường trên bàn, ánh lên vẻ khao khát muốn được nếm thử đôi ba quả.

Khóe môi Tạ Chiêu Ninh khẽ giật.

Một kẻ mang dáng dấp thư sinh nghèo hèn như vậy, sao lại có thể xuất hiện trong tiệc yến của Tạ gia?

Lại còn mở miệng xin hoa quả trên bàn nàng.

Chẳng lẽ hắn thật sự đến cầu xin sao?

Điều kỳ quái hơn là không hiểu vì sao, khi Tạ Chiêu Ninh nhìn vào gương mặt ấy, trong lòng lại dấy lên một nỗi run rẩy hoảng hốt như thể người này mang theo nguy hiểm cực lớn. Thế nhưng nàng lại hoàn toàn không nhớ nổi, mình rốt cuộc đã từng gặp hắn ở nơi nào.

Người này rốt cuộc là ai, mình đã từng gặp ở đâu, vì sao lại chẳng thể nhớ nổi hắn là ai? Nếu đã có thể khiến nàng dấy lên cảm giác nguy hiểm, tất phải là nhân vật không tầm thường trong triều đình, bất kể hiện tại hay tương lai. Thế nhưng vì sao nàng lại không hề có chút ấn tượng nào.

Chàng thanh niên kia mở miệng đòi ăn hoa quả, thấy nàng không động đậy, hắn lại khẽ nhấc tay. Đôi tay hắn thon dài cân xứng, khớp xương rõ ràng, sạch sẽ đến mức không mang lấy một vết chai sần. Hắn lại ra hiệu, ý muốn lấy đĩa anh đào đặt trên bàn nàng.

Những trái anh đào ấy đỏ hồng mọng nước, dưới nắng xuân ấm áp lại càng lấp lánh, là món quý hiếm chỉ có trong tiết này. Thế nhưng vừa nãy Tạ Chiêu Ninh đã nếm thử một quả, thấy quá chua nên mới bỏ mặc ở đó không ăn nữa.

Nếu hắn đã muốn, nàng cũng chẳng ăn, bèn thuận ý tốt bụng, nâng đĩa anh đào đưa qua cho hắn.

Người thanh niên đưa tay nhận lấy, còn mỉm cười hòa nhã với nàng: “Cảm tạ ngươi, ngươi thật là người tốt.”

Tạ Chiêu Ninh ở kiếp trước từng tiếp xúc không ít kẻ thần kinh quái gở, bởi vậy cũng chẳng hề sợ hãi, mỉm cười đáp: “Ngươi khách khí rồi.”

Hắn dùng ngón tay mân mê cuống quả, chọn tới chọn lui như muốn tìm trái ngon nhất mới bỏ vào miệng, dáng vẻ cao ngạo ấy chẳng hề giống người thường, thế nhưng thần thái lại ung dung biếng nhác, dáng người hơi gầy, e là công tử nhà quan văn đọc sách. Hắn vừa lựa chọn vừa hỏi nàng: “Mọi người đều đi xem, sao ngươi không đi?”

Do chuyện vừa rồi đã cách một lúc, Tạ Chiêu Ninh thoáng chốc chưa hiểu hắn hỏi gì, nhưng theo ánh mắt hắn nhìn qua, nàng thấy bên cầu trắng có một đám đông vây quanh, trên đầu cầu là Cố tam lang quân, giữa tiết xuân tháng ba vẫn phe phẩy quạt, dáng vẻ phong lưu ngạo nghễ, đưa mắt nhìn quanh. Nàng lập tức hiểu hắn muốn nói đến việc ấy.

Nàng nhạt giọng đáp: “Ta ngại lạnh.”

Người thanh niên cũng sững ra, kế đó mới hiểu nàng ám chỉ điều gì, bèn cười đến nỗi gục đầu vào cánh tay.

Một lát sau hắn ngẩng đầu, đôi mắt phượng dài hẹp thoáng ươn ướt ánh nước.

Tạ Chiêu Ninh lấy làm lạ, có gì đáng cười đến vậy sao.

Cười xong, cuối cùng hắn chọn một quả anh đào đỏ thắm to nhất cho vào miệng, thế nhưng nụ cười lập tức cứng đờ. Dẫu vậy chỉ thoáng qua, hắn nhanh chóng khôi phục như thường, nuốt xuống rồi nói: “Anh đào này vị ngon lắm, ngươi có muốn ăn không?”

Tạ Chiêu Ninh đáp: “Vừa rồi ta đã thử rồi, không cần nữa.”

Hắn khẽ “ồ” một tiếng, giọng điệu có phần mất mát: “Ngươi như vậy thì chẳng còn hay nữa.”

Không rõ là hắn trách nàng không báo trước vị anh đào chua dở, hay là tiếc vì nàng không chịu cùng ăn với hắn.

Trên cầu trắng người qua kẻ lại tấp nập, theo đám Cố tam lang quân chuẩn bị đi đá cầu, các nương tử cũng dần dần tản đi, từng nhóm nhỏ quay về ngoài Bát Quái đình.
Trước Sau
BÌNH LUẬN (10)
    Bình luận đã ghim
  • Huong

    Huong Đã ghim

    Bấm mua combo sao ko dc

    1 tuần trước
    • Gà Chấm Tương

      Gà Chấm Tương

      bạn lướt lên đầu trang có dòng Trang chủ > Chiêu tẫn...> Chương abc. Bạn ấn vào Chiêu tẫn... để đến mục lục, sau đó chọn Ủng hộ >> Mua truyện để có thể mua combo nha

      1 tuần trước
  • Bình luận khác
  • Như Ngọc

    Như Ngọc

    Truyện dẫn dắt nhẹ nhàng, mà đọc cuốn lắm nha. Hồi hộp theo nhân vật chính luôn đó.

    1 ngày trước
  • Hà Phạm

    Hà Phạm

    Truyện cung đấu nội trạch quá hay, nội dung xuất sắc. Cảm ơn editor

    1 ngày trước
  • Hương Đỗ

    Hương Đỗ

    9.900 cám là bao nhiêu tiền vậy các thí chủ, để mình còn mua.

    1 ngày trước
    • Leo

      Leo

      99k ní ưi

      1 ngày trước
  • uongbuong

    uongbuong

    Truyện hấp dẫn quá ạ

    1 ngày trước
  • My Nguyễn

    My Nguyễn

    hay ghê

    1 ngày trước
  • Chi Linh

    Chi Linh

    Kiếp trước bốc đại một anh cũng ra vibe nam9. Nma kiếp này anh nào cũng phải nhường hào quang cho nam9 thật sự ))) Nữ9 nào cũng đều rơi vào tay vua, làm HH =))) Mà thôi, bị tình yêu cả 2 kiếp của ảnh thuyết phục =)))

    2 ngày trước
  • Trần dương

    Trần dương

    Truyện cuốn quá

    2 ngày trước
  • Quiin Pham

    Quiin Pham

    Mình ở Mỹ, muốn mua cám mà khi thanh toán paypal thì toàn hiện ra trang lỗi 404?

    2 ngày trước
    • GrooGroo

      GrooGroo

      Paypal hiện đang lỗi, bạn nhắn page Heo Lười Chăm Đọc Truyện để mình hỗ trợ nạp paypal nha

      2 ngày trước
  • Nguyễn Hoang

    Nguyễn Hoang

    Hay quá, văn án hay, truyện hay, tác giả dịch mượt

    2 ngày trước
  • Hoa vân

    Hoa vân

    Hồi hộp, gây cấn ghê

    2 ngày trước