Chương 40

Chương 40
Trước Sau
Vào đến trong, chỉ thấy Tạ Uyển Ninh đang tựa trên mỹ nhân tháp đọc sách. Bên cạnh là Tôn cô cô, Tôn cô cô đã theo hầu từ khi nàng ta mới về phủ lúc ba tuổi, quen thuộc từng thói quen nhỏ nhặt của nàng ta, bởi vậy đèn đuốc đều được thắp sáng để nàng ta đọc sách rõ ràng. Ánh sáng ấy soi gương mặt Tạ Uyển Ninh trong trẻo như ngọc, làn mi trắng mịn, đôi mi dài khẽ cụp đen nhánh như mực, những nốt đỏ trên da nay gần như đã tan hết.

Khi ấy Tạ Uyển Ninh ngẩng mặt lên, quả như mỹ nhân sống lại, giọng nói thoát ra mang theo chút lười nhác ngông ngoa, chẳng giống vẻ ôn hòa thường ngày: “Chỉ Ninh, muội tới rồi.”

Người kia tháo mũ choàng xuống, để ánh lửa ấm chiếu rọi, đúng là Tạ Chỉ Ninh. Lúc này nàng ta không mang trang sức, tóc chỉ tùy ý búi lỏng, nét mặt trầm xuống, khác hẳn với dáng vẻ yếu đuối thường ngày. Nàng ta khẽ hỏi: “Tỷ tỷ thấy thân thể thế nào rồi?”

Tạ Uyển Ninh đáp: “Cũng tạm ổn, sau khi uống thuốc đã không còn ngứa nữa.” Sau đó nàng ta khẽ than: “Hôm nay suýt chút nữa đã liên lụy đến muội, may mà cuối cùng vẫn giúp muội thoát thân. Muội có biết... rốt cuộc là vì sao không?”

Tạ Chỉ Ninh nói: “Muội cũng chẳng rõ, nàng ta bảo là vô ý làm rơi để Tạ Minh San nhặt được, muội ngốc nghếch mới tin lời ấy. Thế nhưng mấy ngày trước nàng ta còn nghe theo muội đi đoạt hoa quan, chắc là không thể nhanh như vậy đã nghi ngờ muội.” Đôi mắt nàng ta khẽ nheo lại: “Đợi muội giải được cấm túc rồi sẽ đi thử dò xét nàng ta một phen, tỷ tỷ chớ nóng vội.”

Tạ Uyển Ninh mỉm cười: “Tất nhiên, tỷ muội ta đầu cần phải nói nhiều lời khách sáo. Ta chỉ việc chờ muội là được.”

Tạ Chỉ Ninh ngắm nhìn dung nhan Tạ Uyển Ninh dưới ánh nến, quả thật yêu kiều rực rỡ.

Nàng ta bỗng nhớ đến gương mặt của Tạ Chiêu Ninh, làn da trắng tựa băng tuyết, đôi môi chưa điểm son mà vẫn đỏ như chu sa, nhất là một đôi mắt mèo óng ánh lưu quang, khi chăm chú nhìn có thể khiến người ta hồn bay phách lạc, kiều diễm đến kinh người. Chỉ là thường ngày tính tình nàng quá ác nghiệt, thế nên chẳng ai nhận ra nàng vốn đẹp đến nhường nào, được một mỹ nhân như thế dốc lòng dõi theo, e rằng ít có ai không sa vào lưới tình.

Không một ai nhận ra điều ấy, chỉ có Tạ Chỉ Ninh là người thân cận nhất, thường ngày tiếp xúc nhiều nhất, nên khi nàng chợt tỉnh táo thì trong lòng Tạ Chỉ Ninh bỗng rối loạn. Tưởng di nương từng bảo nhan sắc của nàng ta chẳng mấy xuất chúng, thế nhưng Tạ Uyển Ninh lại khác, với tài mạo của nàng, tương lai gả cao là chuyện sớm muộn, tiền đồ rộng mở khó mà lường hết.

Vậy thì Tạ Chiêu Ninh sẽ ra sao?

Khi Tạ Chỉ Ninh còn đang thẫn thờ, lại nghe giọng nói dịu dàng của Tạ Uyển Ninh vang lên: “Những việc này, thật sự đã phiền muội nhiều rồi.”

Lúc ấy Tạ Chỉ Ninh mới hoàn hồn, thôi không nghĩ đến câu hỏi hoang đường kia nữa, chỉ với tính tình và đức hạnh của Tạ Chiêu Ninh, cộng thêm danh tiếng bê bối hiện nay, thử hỏi có nhà nào bằng lòng cưới nàng làm chính thê? Ý nghĩ kia quả nhiên nực cười.

Nàng ta đáp: “Tỷ khách sáo rồi, di nương từng nói, tỷ muội ta vốn như cùng một sợi dây, chỉ có đồng lòng thì mới đạt được điều mong muốn, muội làm chuyện gì vì tỷ cũng là lẽ phải.”

Đêm ấy Tạ Chiêu Ninh ngủ yên ổn hơn nhiều, chẳng còn gặp ác mộng, thế nhưng nàng cũng ít khi ngủ nhiều, lại quen thói dậy sớm, nên chỉ đến canh năm đã mở mắt.

Chỉ thấy rèm đã vén phân nửa, qua khe song cửa còn khép có thể nhìn thấy bầu trời sẫm xanh, vài ngôi sao thưa lạnh lẽo vương trên cao. Ngoài sân, Thanh Ổ và Hồng Loa đang chỉ huy đám nha hoàn tỳ nữ quét lá rụng cành gãy.

Xem ra đêm qua đã mưa.

Lúc này trời đã sang chính canh năm, tại sao các nàng chưa vào gọi mình dậy?

Tạ Chiêu Ninh thấy đầu nhức nặng nề, đoán chừng đã nhiễm phong hàn, nàng ngồi dậy, đưa tay chạm trán, dường như hơi nóng đang bốc lên.

Nàng khẽ gọi tên Thanh Ổ.

Chốc lát sau, Thanh Ổ vén màn bước vào, trong tay còn cầm một ngọn nến, nói: “Nương tử hãy nghỉ thêm một lúc, vừa rồi bên Đông Viện có truyền lời, hôm nay toàn bộ việc tiến học và thỉnh an của các nương tử đều miễn cả.”

Tạ Chiêu Ninh còn nhớ lệ thường ở Tạ gia, nếu không phải mồng một, ngày rằm hay những ngày lễ tiết đặc biệt phải đi vấn an Chu thị thì các nương tử trong nhà đều phải vào Quy Phong Đường tiến học, sau đó lại đến Vinh Phù Viện thỉnh an Khương thị.

Tạ gia vốn là thế tộc thư hương, đời đời coi trọng việc dạy dỗ con cháu, quy củ lại vô cùng nghiêm cẩn.
Trước Sau
BÌNH LUẬN (10)
    Bình luận đã ghim
  • Huong

    Huong Đã ghim

    Bấm mua combo sao ko dc

    1 tuần trước
    • Gà Chấm Tương

      Gà Chấm Tương

      bạn lướt lên đầu trang có dòng Trang chủ > Chiêu tẫn...> Chương abc. Bạn ấn vào Chiêu tẫn... để đến mục lục, sau đó chọn Ủng hộ >> Mua truyện để có thể mua combo nha

      1 tuần trước
  • Bình luận khác
  • Như Ngọc

    Như Ngọc

    Truyện dẫn dắt nhẹ nhàng, mà đọc cuốn lắm nha. Hồi hộp theo nhân vật chính luôn đó.

    1 ngày trước
  • Hà Phạm

    Hà Phạm

    Truyện cung đấu nội trạch quá hay, nội dung xuất sắc. Cảm ơn editor

    1 ngày trước
  • Hương Đỗ

    Hương Đỗ

    9.900 cám là bao nhiêu tiền vậy các thí chủ, để mình còn mua.

    1 ngày trước
    • Leo

      Leo

      99k ní ưi

      1 ngày trước
  • uongbuong

    uongbuong

    Truyện hấp dẫn quá ạ

    1 ngày trước
  • My Nguyễn

    My Nguyễn

    hay ghê

    2 ngày trước
  • Chi Linh

    Chi Linh

    Kiếp trước bốc đại một anh cũng ra vibe nam9. Nma kiếp này anh nào cũng phải nhường hào quang cho nam9 thật sự ))) Nữ9 nào cũng đều rơi vào tay vua, làm HH =))) Mà thôi, bị tình yêu cả 2 kiếp của ảnh thuyết phục =)))

    2 ngày trước
  • Trần dương

    Trần dương

    Truyện cuốn quá

    2 ngày trước
  • Quiin Pham

    Quiin Pham

    Mình ở Mỹ, muốn mua cám mà khi thanh toán paypal thì toàn hiện ra trang lỗi 404?

    2 ngày trước
    • GrooGroo

      GrooGroo

      Paypal hiện đang lỗi, bạn nhắn page Heo Lười Chăm Đọc Truyện để mình hỗ trợ nạp paypal nha

      2 ngày trước
  • Nguyễn Hoang

    Nguyễn Hoang

    Hay quá, văn án hay, truyện hay, tác giả dịch mượt

    2 ngày trước
  • Hoa vân

    Hoa vân

    Hồi hộp, gây cấn ghê

    2 ngày trước