Chương 24

Chương 24
Trước Sau
Sắc bệnh của Tạ Uyển Ninh nhạt đi đôi phần, nàng ta ngẩng lên, đôi mắt thu thủy sáng ngời nhìn Tạ Chiêu Ninh, mỉm cười dịu dàng: “Tỷ tỷ đối xử với ta thế này, tất nhiên ta phải nếm thử rồi.” Nói xong nàng ta lập tức đưa tay đón lấy.

Khương thị nhìn động tác của Tạ Chiêu Ninh, ban đầu bà ấy còn lo nàng tới để gây sự, nay thấy nàng ngoan ngoãn, trong lòng mới hơi buông lỏng.

Ngay sau đó Tạ Chiêu Ninh lại lấy từ trong hộp ra một đĩa điểm tâm khác, dâng đến trước mặt Khương thị: “Hôm qua cũng khiến mẫu thân phải lo lắng, đây là bánh đường trắng mật ong do nữ nhi làm, xin mẫu thân nếm thử.”

Khương thị vốn thích đồ ngọt, thế nhưng không ưa quá ngọt, chỉ thích cái vị ngọt vừa đủ, điều này người ngoài khó mà chiều theo khẩu vị của bà ấy, bởi vậy gần như bà ấy chẳng bao giờ ăn điểm tâm lạ, nhưng lúc nhìn thấy đĩa bánh Tạ Chiêu Ninh đưa tới, bà ấy hơi do dự một lát rồi vẫn nhận lấy.

Bà ấy vốn không đặt kỳ vọng nhiều, vừa nếm thử một miếng thì hai mắt bà ấy sáng lên.

Điểm tâm này quả thật ngon lạ thường, ngọt mà chẳng ngấy, mềm mịn trong miệng, lại vương chút hương hoa quế nhè nhẹ, rất hợp với khẩu vị của bà ấy. Khương thị không kìm được lại cầm thêm một miếng, vừa ăn vừa hỏi: “Điểm tâm này con làm thế nào vậy? Sao lại ngon thế?”

Tạ Chiêu Ninh đáp: “Con vốn thích hương vị này nên nghĩ muốn làm cho mẫu thân nếm thử.”

Kiếp trước nàng cũng từng vô tình phát hiện, Khương thị cũng rất thích điểm tâm hợp với khẩu vị của mình, vì vậy kiếp trước mỗi khi bà ấy giận nàng đến mức quay lưng chẳng buồn để ý, nàng lại làm điểm tâm để dỗ cho bà ấy nguôi giận.

Thì ra khẩu vị của hai người lại giống nhau đến vậy!

Trong lòng Khương thị khẽ động, khẩu vị của Tạ Uyển Ninh hoàn toàn khác biệt với bà ấy, nàng ta ăn gì cũng chỉ chuộng nhạt nhẽo vô vị, máu mủ quả thật là thứ kỳ diệu, mà khẩu vị của Tạ Chiêu Ninh lại gần gũi với bà ấy đến thế.

Đúng lúc ấy tỳ nữ bưng bát thuốc tiến vào, vốn định hầu hạ cho Tạ Uyển Ninh uống, thế nhưng Tạ Chiêu Ninh lại đón lấy, nàng nói: “Để ta đút cho muội uống, xem như một chút tạ lỗi của tỷ tỷ.”

Xưa nay chưa từng có ai thấy Tạ Chiêu Ninh làm vậy, mọi người đều kinh ngạc đến rụng cả lông mày, nếu không phải bát thuốc này do chính tiểu phòng bếp sắc ra, Khương thị đã sợ Tạ Chiêu Ninh hạ độc trong đó.

Mọi người dõi mắt nhìn theo từng cử chỉ của nàng, chỉ thấy Tạ Chiêu Ninh nhẹ nhàng múc thuốc đưa đến bên môi Tạ Uyển Ninh, chẳng có hành động gì khác. Tạ Uyển Ninh mỉm cười uống xuống, nàng ta khẽ nói: “Tỷ tỷ đối xử với ta tốt quá, vốn dĩ ta còn lo tỷ tỷ vì chuyện Bạch Lộ mà xa cách với ta rồi.”

“Muội muội nói vậy sao được!” Tạ Chiêu Ninh vừa tiếp tục đút thuốc vừa nói: “Bạch Lộ bị trọng thương vốn không liên can đến tỷ muội ta, chỉ có điều chuyện bộ trâm cài thì quả thật lỗi là ở ta. Lúc trước khi ta còn ở Tây Bình Phủ, chưa từng thấy thứ gì tốt đẹp, vì vậy khi trở về nhà thì thấy cái gì cũng quý, ban đầu ta cũng chẳng biết bộ trâm cài kia là mẫu thân đặc biệt làm cho muội muội, ta cứ ngỡ hai tỷ muội đều có nên mới muốn đến chỗ muội muội mượn về ngắm qua, sau này mới hay chỉ có mình muội muội có thôi...”

Nói đến đây, Tạ Chiêu Ninh khẽ thở dài, dung nhan thoáng hiện vẻ ai oán.

Nghe vậy, Khương thị nhướng mày, nó nói chưa từng thấy vật gì tốt đẹp ư? Trước kia bà ấy cứ nghĩ Tạ Chiêu Ninh có cữu cữu che chở ở Tây Bình Phủ, vàng ngọc nào chẳng thấy, mỹ vị nào chẳng nếm, làm sao còn hiếm lạ mấy thứ bà ấy có. Đến khi nghe nàng nói câu “sau này mới biết chỉ có muội muội có”, trong lòng bà ấy lại thoáng xao động. Quả thực ngày ấy Uyển Ninh có hỏi bà ấy xin lễ sinh thần, nói rằng rất thích bộ trâm cài hoa Ngọc Lan, bà lập tức bảo Trướng Thiết Ty chế tác, chứ cũng chẳng nghĩ ngợi gì thêm. Bởi vậy lúc này giọng điệu không khỏi gượng gạo: “Con ở Tây Bình Phủ chẳng phải cũng sống khá đầy đủ hay sao?”

Tạ Chiêu Ninh ngừng tay cầm thìa thuốc, thở dài: “Mẫu thân không biết đó thôi, Tây Bình Phủ vốn là chốn biên cương, cơm no áo ấm đã là khó nhọc lắm rồi, đâu có khi nào được khoác vàng mang ngọc. Thuở bé con chỉ từng có một đôi trâm cài kim thiền, sau này cũng thất lạc hết...”

Lời ấy vốn không hề dối trá. Tây Bình Phủ quanh năm quân hộ trú đóng, lương thảo ngựa xe tất nhiên chẳng thiếu, nhưng những thứ như kim ngân châu báu, gấm vóc son phấn của nữ nhi lại khó mà có được, huống hồ đại cữu cữu quanh năm chinh chiến, hiếm khi hồi kinh.
Trước Sau
BÌNH LUẬN (10)
    Bình luận đã ghim
  • Huong

    Huong Đã ghim

    Bấm mua combo sao ko dc

    1 tuần trước
    • Gà Chấm Tương

      Gà Chấm Tương

      bạn lướt lên đầu trang có dòng Trang chủ > Chiêu tẫn...> Chương abc. Bạn ấn vào Chiêu tẫn... để đến mục lục, sau đó chọn Ủng hộ >> Mua truyện để có thể mua combo nha

      1 tuần trước
  • Bình luận khác
  • Như Ngọc

    Như Ngọc

    Truyện dẫn dắt nhẹ nhàng, mà đọc cuốn lắm nha. Hồi hộp theo nhân vật chính luôn đó.

    1 ngày trước
  • Hà Phạm

    Hà Phạm

    Truyện cung đấu nội trạch quá hay, nội dung xuất sắc. Cảm ơn editor

    1 ngày trước
  • Hương Đỗ

    Hương Đỗ

    9.900 cám là bao nhiêu tiền vậy các thí chủ, để mình còn mua.

    1 ngày trước
    • Leo

      Leo

      99k ní ưi

      1 ngày trước
  • uongbuong

    uongbuong

    Truyện hấp dẫn quá ạ

    1 ngày trước
  • My Nguyễn

    My Nguyễn

    hay ghê

    2 ngày trước
  • Chi Linh

    Chi Linh

    Kiếp trước bốc đại một anh cũng ra vibe nam9. Nma kiếp này anh nào cũng phải nhường hào quang cho nam9 thật sự ))) Nữ9 nào cũng đều rơi vào tay vua, làm HH =))) Mà thôi, bị tình yêu cả 2 kiếp của ảnh thuyết phục =)))

    2 ngày trước
  • Trần dương

    Trần dương

    Truyện cuốn quá

    2 ngày trước
  • Quiin Pham

    Quiin Pham

    Mình ở Mỹ, muốn mua cám mà khi thanh toán paypal thì toàn hiện ra trang lỗi 404?

    2 ngày trước
    • GrooGroo

      GrooGroo

      Paypal hiện đang lỗi, bạn nhắn page Heo Lười Chăm Đọc Truyện để mình hỗ trợ nạp paypal nha

      2 ngày trước
  • Nguyễn Hoang

    Nguyễn Hoang

    Hay quá, văn án hay, truyện hay, tác giả dịch mượt

    2 ngày trước
  • Hoa vân

    Hoa vân

    Hồi hộp, gây cấn ghê

    2 ngày trước