Chương 29

Chương 29
Trước Sau
Phạm y lang cúi nhìn, thấy trên cổ tay trắng muốt nổi từng nốt đỏ như hạt gạo vô cùng rõ rệt, bèn dặn dò: “Nhị nương tử phải lưu ý, cho dù có ngứa đến mấy cũng không được gãi, nếu không sẽ để lại sẹo! Ngoài ra thì không đáng ngại, chỉ cần tĩnh dưỡng vài ngày sẽ tan.”

Bên trong truyền ra tiếng Tạ Uyển Ninh cố nhịn: “Ta hiểu rồi, xin Phạm y lang mau kê thuốc giảm ngứa đi!”

Đợi Phạm y lang nhanh chóng viết đơn thuốc rồi cho người bốc, bà ấy mới ngập ngừng hỏi: “Y lang, từ trước đến nay nhị nương tử chưa từng như vậy, rốt cuộc nguyên do là gì?”

Phạm y lang do dự một lúc rồi mới nhẹ giọng đáp: “E rằng nhị nương tử đã lỡ dùng phải thứ gì. Thế nhưng dược tính này không dễ thấy ngay, xin hỏi hôm nay nhị nương tử có dùng gì lạ không?”

“Con bé thật sự có uống thuốc, thế nhưng thứ thuốc này cũng đã uống nhiều ngày rồi, chẳng thấy có gì khác lạ.” Bà ấy nói đến đây thì bỗng sực nhớ, bèn nghĩ đến chiếc bình hồ lô kỳ lạ khi nãy...

Bà ấy vội lấy từ trong tay áo ra: “Xin y lang xem thử, trong này là thứ gì vậy?”

Nhìn thấy chiếc bình nhỏ, mí mắt Lâm thị khẽ giật. Tạ Minh San thì chẳng hay biết gì, vẫn còn an ủi Tạ Uyển Ninh, trong khi Tạ Chỉ Ninh lại cụp mắt xuống.

Phạm y lang mở chiếc bình nhỏ ra xem, lại đổ chút dược liệu vào lòng bàn tay, cẩn thận phân tích rồi mới khẳng định: “Đây đích thực chính là thứ thuốc ấy! Loại thuốc này trông như sương đường, chẳng lẽ nhị nương tử đã lỡ ăn phải sao?”

Ánh mắt Khương thị lập tức thay đổi, Tạ Minh San cũng chết lặng... Một chiếc lọ hồ lô nhỏ rơi xuống từ trên người nàng ta, bên trong lại chính là dược hại Uyển Ninh...! Khương thị không vội lên tiếng, chỉ sai người đưa Phạm y lang lui xuống, tỳ nữ cũng theo đi lấy thuốc.

Chờ người đi khỏi, Lâm thị túm lấy Tạ Minh San, giận dữ quát: “Con mau nói thật đi, tại sao lại muốn vu khống cho Chiêu Ninh, còn hạ độc Uyển Ninh?”

Môi Tạ Minh San run rẩy: “Con không biết! Mẫu thân, con thật sự không biết, ngay cả chiếc lọ hồ lô này từ đâu mà có con cũng chẳng rõ, sao con có thể hạ độc Uyển Ninh được. Mẫu thân, thật sự không phải con, con với Uyển Ninh vốn thân thiết, sao con có thể hại tỷ ấy! Người làm bỏng tay Chiêu Ninh cũng chẳng phải con. Đúng rồi, là Tạ Chiêu Ninh! Nàng ta vốn rất ghét Uyển Ninh, vừa rồi lúc đút thuốc, nhất định là nàng ta nhân cơ hội hạ độc. Con nói rồi mà, sao nàng ta bỗng dưng tốt bụng như vậy, hóa ra là có mưu tính!”

Đến cuối cùng, nàng ta càng thêm quả quyết, chỉ tay về phía Tạ Chiêu Ninh, lớn tiếng: “Chính ngươi, ngươi còn dám chối sao!”

Tạ Chiêu Ninh ôm lấy bàn tay đang đau rát, đôi mắt ngân ngấn lệ, giọng đầy ấm ức: “Minh San muội muội, hôm qua muội đã vu oan cho ta, khi ấy chẳng ai biết rõ thực hư. Hôm nay mọi người đều trông thấy, vậy mà muội... muội vẫn cứ vu oan cho ta. Ta đút thuốc cho Uyển Ninh muội muội, khi ấy ai ai cũng đều có mặt, ta làm sao có thể hạ độc. Ngược lại, vừa rồi chính muội đút Uyển Ninh muội muội ăn mứt mơ, ta không nhìn cho rõ, chẳng biết có phải muội bỏ thuốc vào trong đó. Khó trách muội muốn làm bỏng tay ta, e rằng chỉ để một lần nữa hãm hại ta mà thôi!”

Tạ Minh San bị những lời nói ấy làm cho tức đến phát điên. Con tiện chủng Tạ Chiêu Ninh này, sao lại có thể đảo lộn thị phi như thế, nàng ta giận đến lắp bắp chẳng thành lời, hoàn toàn không nhận ra mình đã buột miệng thừa nhận: “Hôm qua quả thật ta đã vu oan cho ngươi! Thế nhưng hôm nay thì không! Chính ngươi đánh ta, chính ngươi hạ độc, tất cả đều là ngươi làm!”

Một câu này thốt ra, bầu không khí trong phòng lập tức gượng gạo.

Trong lòng Tạ Chiêu Ninh cười lạnh. Nàng cố tình muốn ép Tạ Minh San nói ra câu đó, mà quả nhiên nàng ta ngu dại đến mức không thể ngờ!

“Muội vừa nói gì!” Tạ Chiêu Ninh bước lên một bước, giọng đầy thương tổn: “Muội đã nói, hôm qua quả thật muội đã vu oan cho ta!”

Gương mặt nàng chan chứa bi thương, ánh lệ chập chờn nơi khóe mắt, Khương thị vừa trông thấy đã sững sờ.

Lâm thị và Khương thị đều không ngờ lại thành ra cớ sự thế này, sắc mặt Lâm thị hết sức khó coi. Chuyện rối tung đến vậy, Tạ Minh San làm ra trò ấy, bà ta còn biết lấy gì mà đối diện với Tạ gia Hòe An! Bà ta vốn biết chuyện Bạch Lộ bị thương nặng, cũng nghe nói Tạ Minh San từng chỉ đích danh là do Tạ Chiêu Ninh làm, chỉ là hôm qua nghĩ rằng đó là việc của Tạ gia, bà ta không tiện xen vào nên đã tránh đi.

“Con quả thật đã vu oan Uyển Ninh sao?” Lâm thị quát: “Con có biết đây là việc lớn nhường nào không, sao có thể hồ đồ như thế!”
Trước Sau
BÌNH LUẬN (10)
    Bình luận đã ghim
  • Huong

    Huong Đã ghim

    Bấm mua combo sao ko dc

    1 tuần trước
    • Gà Chấm Tương

      Gà Chấm Tương

      bạn lướt lên đầu trang có dòng Trang chủ > Chiêu tẫn...> Chương abc. Bạn ấn vào Chiêu tẫn... để đến mục lục, sau đó chọn Ủng hộ >> Mua truyện để có thể mua combo nha

      1 tuần trước
  • Bình luận khác
  • Như Ngọc

    Như Ngọc

    Truyện dẫn dắt nhẹ nhàng, mà đọc cuốn lắm nha. Hồi hộp theo nhân vật chính luôn đó.

    1 ngày trước
  • Hà Phạm

    Hà Phạm

    Truyện cung đấu nội trạch quá hay, nội dung xuất sắc. Cảm ơn editor

    1 ngày trước
  • Hương Đỗ

    Hương Đỗ

    9.900 cám là bao nhiêu tiền vậy các thí chủ, để mình còn mua.

    1 ngày trước
    • Leo

      Leo

      99k ní ưi

      1 ngày trước
  • uongbuong

    uongbuong

    Truyện hấp dẫn quá ạ

    1 ngày trước
  • My Nguyễn

    My Nguyễn

    hay ghê

    2 ngày trước
  • Chi Linh

    Chi Linh

    Kiếp trước bốc đại một anh cũng ra vibe nam9. Nma kiếp này anh nào cũng phải nhường hào quang cho nam9 thật sự ))) Nữ9 nào cũng đều rơi vào tay vua, làm HH =))) Mà thôi, bị tình yêu cả 2 kiếp của ảnh thuyết phục =)))

    2 ngày trước
  • Trần dương

    Trần dương

    Truyện cuốn quá

    2 ngày trước
  • Quiin Pham

    Quiin Pham

    Mình ở Mỹ, muốn mua cám mà khi thanh toán paypal thì toàn hiện ra trang lỗi 404?

    2 ngày trước
    • GrooGroo

      GrooGroo

      Paypal hiện đang lỗi, bạn nhắn page Heo Lười Chăm Đọc Truyện để mình hỗ trợ nạp paypal nha

      2 ngày trước
  • Nguyễn Hoang

    Nguyễn Hoang

    Hay quá, văn án hay, truyện hay, tác giả dịch mượt

    2 ngày trước
  • Hoa vân

    Hoa vân

    Hồi hộp, gây cấn ghê

    2 ngày trước