Chương 49

Chương 49
Trước Sau
Đúng lúc ấy, một tỳ nữ mặc áo lót hồng nền tím hoa vội vã bước vào, chính là Tử Quyên - người hầu bên cạnh Tạ Uyển Ninh. Nàng ta vừa thấy Khương thị đang ngồi trước mặt Tạ Chiêu Ninh, khóe môi khẽ run, song vẫn giữ nụ cười dịu dàng nói: “Phu nhân, nhị nương tử của chúng ta đã chờ ngài rất lâu rồi ạ.”

Khương thị lúc này mới sực nhớ, khi nãy Tạ Uyển Ninh đã sai người đến mời, bà ấy lại mải lo cho Tạ Chiêu Ninh mang bệnh mà quên mất cả.

Nếu là trước kia, khi Tạ Chiêu Ninh còn chưa trở về, việc bà ấy thất hẹn với Tạ Uyển Ninh hẳn sẽ khiến bà ấy áy náy, thế nhưng lúc này nhìn đứa con gái ruột nằm trên giường, trong lòng bà ấy lại chẳng thấy thế. Đây là đứa con bà ấy mười tháng mang nặng đẻ đau, nay con bệnh, bà ấy sao có thể bỏ mặc mà đi được?

Huống hồ chẳng hiểu vì sao, trong lòng bà ấy còn dấy lên sự khó chịu, đã bệnh thì uống thuốc, đã đói thì ăn cơm, cớ gì cứ phải đợi bà ấy đi rồi mới chịu?

Tạ Chiêu Ninh hiểu rõ tính khí của mẫu thân, vốn mềm mỏng, dễ xiêu lòng, bèn mỉm cười nói: “Mẫu thân, người cứ sang xem nhị muội trước đi, con chỉ bị cảm gió nhẹ thôi. Nhị muội e rằng thật sự có điều không ổn.”

Khương thị lại cau mày, chẳng nghe theo, mà quay sang nói thẳng với Tử Quyên: “Ngươi mau dẫn Phạm y lang qua đó xem thử. Nếu Uyển Ninh thật sự không khỏe thì cứ để y lang khám trước, còn đại nương tử đây cũng đang bệnh, ta tất nhiên phải chăm lo cho nữ nhi ruột trước rồi mới tính sau.”

Nụ cười trên mặt Tử Quyên gần như sắp tắt, song nàng ta vẫn cố giữ vẻ dịu hòa: “Nô tỳ cáo lui.”

Khương thị nghiêm giọng nhìn Tạ Chiêu Ninh, nói: “Về sau… không được nói như thế nữa. Mẫu thân… sao có thể vì nhị muội con mà bỏ mặc con được? Dù chẳng biết nên nói sao cho phải, nhưng chỉ cần biết con mang bệnh, mẫu thân tuyệt đối sẽ chẳng bao giờ không quan tâm đến con.”

Nói rồi, dường như bà ấy có chút ngượng ngùng, bèn quay sang bảo Hàm Nguyệt: “Còn đứng ngây ra đó làm gì, mau đi múc thêm một chậu nước nóng cho đại nương tử!”

Hàm Nguyệt chẳng những không buồn vì bị quở, trái lại còn mỉm cười, bưng chậu đồng đi ngay.

Lúc này, Tạ Chiêu Ninh thật sự chẳng ngờ mẫu thân lại nói ra những lời ấy, nàng còn tưởng mẫu thân vẫn sẽ bị Tạ Uyển Ninh dễ dàng chi phối, trong lòng nàng thoáng sững lại, không nói nên lời.

Khi Tử Quyên còn chưa quay về, Xuân Cảnh đã men theo lối nhỏ mà đi, bẩm lại chuyện vừa rồi bẩm với Tạ Uyển Ninh.

Xuân Cảnh khẽ nói: “Nhị nương vốn là người được phu nhân coi trọng nhất, nên ngài vẫn nên cẩn thận đề phòng đại nương tử. Nô tỳ thấy, hình như phu nhân và đại nương tử đã bắt đầu hòa thuận lại rồi…”

Tạ Uyển Ninh mỉm cười đáp: “Đa tạ Xuân Cảnh tỷ đã đi một chuyến! Muội vừa có một hộp trà Tín Dương thượng hạng, là trà mới hái năm nay, tỷ tỷ mang về pha uống cho ấm nhé.”

Nàng ta nói rồi lập tức sai người mang ra một hộp trà, nhưng khi nhấc lớp trà bên trên, trong hộp lại lộ ra một chiếc nhẫn hồng ngọc.

Xuân Cảnh cầm lấy chiếc nhẫn, khóe môi khẽ nhếch: “Nhị nương tử yên tâm, hễ có chuyện gì, nô tỳ nhất định sẽ lập tức đến báo cho ngài.”

Tạ Uyển Ninh tiễn nàng ta ra tận cửa, đợi đến khi bóng người khuất hẳn, nụ cười trên mặt Tạ Uyển Ninh lập tức tan biến, giọng nói cũng trở nên lạnh nhạt: “Cô cô, ngươi xem, có phải mẫu thân lại bắt đầu coi trọng trưởng tỷ rồi không?”

Người nàng ta gọi là cô cô chính là một bà lão tóc hoa râm, dung mạo bình thường, đứng lặng phía sau, bà ta họ Tôn, là người đã được sắp đặt đến hầu hạ Tạ Uyển Ninh từ khi nàng ta mới được rước vào phủ.

Khi nãy lúc Xuân Cảnh còn ở đó, bà ta im lặng như kẻ câm điếc. Giờ mới từ bóng tối bước ra, trầm giọng nói: “Nương tử, ngài quên rồi sao? Trước kia di nương từng căn dặn rằng, máu mủ dẫu thế nào vẫn là máu mủ. Tạ Chiêu Ninh và phu nhân vốn có sẵn mối dây mẫu tử trời sinh. Dù Tạ Chiêu Ninh ngu dại vô năng, chỉ cần nàng ta không phạm lỗi lớn, thì sống chung lâu ngày, phu nhân sớm muộn gì cũng sẽ dần thương lại nàng ta, rồi quên mất ngài thôi…”

Lời này xưa kia Tưởng di nương từng âm thầm nhắc với nàng ta, là lúc Tạ Chiêu Ninh chưa về phủ. Nhưng khi ấy, Tạ Uyển Ninh chẳng để tâm, chỉ nghĩ Tạ Chiêu Ninh ngu dại, nàng ta chỉ cần giở chút thủ đoạn đã có thể đùa giỡn Tạ Chiêu Ninh trong lòng bàn tay, nhìn nàng giận dữ đến phát điên muốn đánh mình mà bị người khác ngăn cản, còn bản thân thì giả bộ dịu dàng khoan hậu, trong lòng lại hả hê khoái trá.
Trước Sau
BÌNH LUẬN (10)
    Bình luận đã ghim
  • Huong

    Huong Đã ghim

    Bấm mua combo sao ko dc

    1 tuần trước
    • Gà Chấm Tương

      Gà Chấm Tương

      bạn lướt lên đầu trang có dòng Trang chủ > Chiêu tẫn...> Chương abc. Bạn ấn vào Chiêu tẫn... để đến mục lục, sau đó chọn Ủng hộ >> Mua truyện để có thể mua combo nha

      1 tuần trước
  • Bình luận khác
  • Như Ngọc

    Như Ngọc

    Truyện dẫn dắt nhẹ nhàng, mà đọc cuốn lắm nha. Hồi hộp theo nhân vật chính luôn đó.

    1 ngày trước
  • Hà Phạm

    Hà Phạm

    Truyện cung đấu nội trạch quá hay, nội dung xuất sắc. Cảm ơn editor

    1 ngày trước
  • Hương Đỗ

    Hương Đỗ

    9.900 cám là bao nhiêu tiền vậy các thí chủ, để mình còn mua.

    1 ngày trước
    • Leo

      Leo

      99k ní ưi

      1 ngày trước
  • uongbuong

    uongbuong

    Truyện hấp dẫn quá ạ

    1 ngày trước
  • My Nguyễn

    My Nguyễn

    hay ghê

    2 ngày trước
  • Chi Linh

    Chi Linh

    Kiếp trước bốc đại một anh cũng ra vibe nam9. Nma kiếp này anh nào cũng phải nhường hào quang cho nam9 thật sự ))) Nữ9 nào cũng đều rơi vào tay vua, làm HH =))) Mà thôi, bị tình yêu cả 2 kiếp của ảnh thuyết phục =)))

    2 ngày trước
  • Trần dương

    Trần dương

    Truyện cuốn quá

    2 ngày trước
  • Quiin Pham

    Quiin Pham

    Mình ở Mỹ, muốn mua cám mà khi thanh toán paypal thì toàn hiện ra trang lỗi 404?

    2 ngày trước
    • GrooGroo

      GrooGroo

      Paypal hiện đang lỗi, bạn nhắn page Heo Lười Chăm Đọc Truyện để mình hỗ trợ nạp paypal nha

      2 ngày trước
  • Nguyễn Hoang

    Nguyễn Hoang

    Hay quá, văn án hay, truyện hay, tác giả dịch mượt

    2 ngày trước
  • Hoa vân

    Hoa vân

    Hồi hộp, gây cấn ghê

    2 ngày trước