Chương 146

Chương 146
Trước Sau
Hắc y nhân sững lại, giọng nói trầm đục: “Ngươi đang gọi ai?”

Giọng nói ấy dường như không quen, Tạ Chiêu Ninh không ngờ Cố Tư Hạc lại có tài biến đổi giọng nói như vậy, nàng biết hắn đa tài đa nghệ trong những chuyện tà đạo, thế nhưng điều này quả thực nàng không ngờ tới.

Tạ Chiêu Ninh bước lên một bước, góc độ này bị một bụi cây che khuất nên người trong nhà ngang không thể nhìn thấy động tĩnh của họ. Nàng cười lạnh: “Thế tử gia, ngay từ đầu đây chính là âm mưu của ngài đúng không, tuy ta không biết vì sao ngài lại xuất hiện ở cửa Tam Thánh Tự, nhưng ta suy đoán dù ngài có nhàm chán đến mấy cũng không đời nào thực sự ra khỏi Tam Thánh Tự chỉ để lừa tiền người khác. Ta nghĩ thứ ngài thực sự muốn chính là miếng ngọc bội trên người Thẩm Chí, đúng không?”

Lúc này hắc y nhân xoay người lại lặng lẽ nhìn Tạ Chiêu Ninh. Trong số các nữ tử, Tạ Chiêu Ninh chỉ được coi là chiều cao trung bình, nhưng hắc y nhân lại cao hơn nàng cả một cái đầu, tư thế nhìn xuống ấy thậm chí còn có chút uy hiếp.

Cuối cùng hắn đổi sang một giọng khác, chính là giọng mà Tạ Chiêu Ninh đã quen thuộc: “Ngươi quả nhiên không ngu, nhưng ngươi làm sao đoán được thân phận của ta?”

Tạ Chiêu Ninh bật cười. Nếu không có kinh nghiệm ở kiếp trước nàng biết hắn là kẻ tàn nhẫn có thể bình định Tây Hạ diệt thập tộc, chỉ dựa vào nhận thức đơn giản về Cố Thế tử gia mà cho rằng hắn thực sự là một công tử lông bông, đương nhiên nàng không thể đoán được. Thế nhưng chính vì nàng đã biết và lại nhìn thấy Triệu Cẩn nên nàng mới có thể đưa ra xác nhận cuối cùng.

Triệu Cẩn cũng có võ công cực cao, ngày đó hắn cứu nàng có thể một tay hãm ngựa lại còn phi thân đỡ người bị tông bay. Hơn nữa sau này Triệu Cẩn còn đem quân phò tá tân hoàng đăng cơ. Vừa rồi hắn và Triệu Cẩn đánh nhau bất phân thắng bại, tất nhiên hai người ngang tài ngang sức, dẫu vậy còn có những lý do khác.

Nàng tiếp tục nói: “Suốt dọc đường ta đều cảm thấy có người theo dõi, nhưng lại không biết là ai. Sau này đổi sang một đường vòng mới cắt đuôi được bọn họ, ban đầu ta đoán người đó chính là Thế tử gia ngài.”

Cố Tư Hạc khẽ ừ một tiếng: “Vì sao lại là ban đầu?”

Tạ Chiêu Ninh khẽ cười, giọng nàng bình tĩnh mà sắc bén: “Rất đơn giản. Giả sư như thật sự là Cố Thế tử gia, với võ công của ngài, việc theo dõi chúng ta chẳng khác nào trở bàn tay, hẳn sẽ không dễ dàng để ta cắt đuôi như thế phải không? Bởi vậy sau đó ta nghĩ, những kẻ bám theo chúng ta e rằng là người khác. Ta lại nhớ, trước khi rời đi, Thế tử gia từng bảo ta cất miếng ngọc bội đi, việc này thật kỳ lạ. Ngài đã dụng tâm sắp đặt để có được miếng ngọc bội ấy, cớ sao lại muốn ta giấu đi? Có thể thấy, điều ngài thực sự muốn không phải là ngọc bội, mà là kẻ đứng sau! Ta nói vậy có đúng không?”

Cố Tư Hạc che mặt, chỉ để lộ đôi mắt phượng thâm trầm, ánh mắt hắn ánh lên tia sáng nhàn nhạt, khẽ gật đầu đáp: “Quả thực là như thế. Những kẻ đó sau này vẫn bám theo các ngươi đến tận ngoài điền trang, nhưng đều đã bị ta bắt giữ.”

Hắn nói bằng giọng nhẹ bẫng, dường như chẳng mang chút cảm xúc nào. Thế nhưng trong lòng Tạ Chiêu Ninh lại dâng lên từng đợt giận dữ, nàng vốn ghét nhất bị người khác lợi dụng. Hôm ở ngoài Tam Thánh Tự khi trò chuyện, nàng còn ngỡ Cố Tư Hạc là bậc quân tử chân thành, ai ngờ đến nay mới biết, tất cả chỉ là mưu kế của hắn, chỉ là dối trá. Người này vì đạt mục đích mà không từ thủ đoạn, thậm chí đem nàng ra làm con cờ để tính toán.

Những kẻ mà hắn muốn dẫn dụ đến, e rằng cũng chẳng phải hạng lương thiện gì.

Tạ Chiêu Ninh hít sâu một hơi. Dẫu vậy, nàng vẫn tự nhủ, những kẻ bị hắn lừa tới thì thôi, dù sao nàng cũng chưa từng chạm mặt. Thế nhưng trong lòng nàng vẫn còn một nghi vấn cuối cùng, bèn hỏi: “Vậy những người đang tá túc ở đây có liên quan gì đến Thế tử không?”

Thực ra nàng chẳng có bằng chứng rõ ràng, chỉ là trực giác mách bảo, nàng không tin chuyện đời lại trùng hợp đến thế, càng không tin sự trùng hợp ấy lại liên quan đến Triệu Cẩn hay Cố Tư Hạc.

Cố Tư Hạc im lặng.

Từ sự im lặng kéo dài ấy, Tạ Chiêu Ninh hiểu rõ câu trả lời. Nàng khẽ cười lạnh, rồi chậm rãi cúi người nói: “Thì ra chúng ta chỉ là quân cờ trên bàn cờ của Cố Thế tử gia. Đã là quân cờ, đến khi hết giá trị, dẫu sao cũng nên được cho biết lý do. Thế tử gia có thể nói cho ta biết chăng? Mục đích của ngài là gì, những người kia là ai, và vì sao lại bày ra cục diện này?”
Trước Sau
BÌNH LUẬN (10)
    Bình luận đã ghim
  • Huong

    Huong Đã ghim

    Bấm mua combo sao ko dc

    1 tuần trước
    • Gà Chấm Tương

      Gà Chấm Tương

      bạn lướt lên đầu trang có dòng Trang chủ > Chiêu tẫn...> Chương abc. Bạn ấn vào Chiêu tẫn... để đến mục lục, sau đó chọn Ủng hộ >> Mua truyện để có thể mua combo nha

      1 tuần trước
  • Bình luận khác
  • Như Ngọc

    Như Ngọc

    Truyện dẫn dắt nhẹ nhàng, mà đọc cuốn lắm nha. Hồi hộp theo nhân vật chính luôn đó.

    1 ngày trước
  • Hà Phạm

    Hà Phạm

    Truyện cung đấu nội trạch quá hay, nội dung xuất sắc. Cảm ơn editor

    1 ngày trước
  • Hương Đỗ

    Hương Đỗ

    9.900 cám là bao nhiêu tiền vậy các thí chủ, để mình còn mua.

    1 ngày trước
    • Leo

      Leo

      99k ní ưi

      1 ngày trước
  • uongbuong

    uongbuong

    Truyện hấp dẫn quá ạ

    1 ngày trước
  • My Nguyễn

    My Nguyễn

    hay ghê

    2 ngày trước
  • Chi Linh

    Chi Linh

    Kiếp trước bốc đại một anh cũng ra vibe nam9. Nma kiếp này anh nào cũng phải nhường hào quang cho nam9 thật sự ))) Nữ9 nào cũng đều rơi vào tay vua, làm HH =))) Mà thôi, bị tình yêu cả 2 kiếp của ảnh thuyết phục =)))

    2 ngày trước
  • Trần dương

    Trần dương

    Truyện cuốn quá

    2 ngày trước
  • Quiin Pham

    Quiin Pham

    Mình ở Mỹ, muốn mua cám mà khi thanh toán paypal thì toàn hiện ra trang lỗi 404?

    2 ngày trước
    • GrooGroo

      GrooGroo

      Paypal hiện đang lỗi, bạn nhắn page Heo Lười Chăm Đọc Truyện để mình hỗ trợ nạp paypal nha

      2 ngày trước
  • Nguyễn Hoang

    Nguyễn Hoang

    Hay quá, văn án hay, truyện hay, tác giả dịch mượt

    2 ngày trước
  • Hoa vân

    Hoa vân

    Hồi hộp, gây cấn ghê

    2 ngày trước