Ngay sau đó Tạ Huyên lại nhìn Tạ Chỉ Ninh vẫn đang quỳ ngồi trên đất, ánh mắt khẽ động. Khương thị lúc này lại không nói gì, trước đây bà ấy luôn nói là lỗi của Tạ Chỉ Ninh, Tạ Huyên không tin bà ấy, hôm nay đã chứng minh đúng là như vậy, bà ấy cũng không cần nói những lời đó nữa, chỉ chờ Tạ Huyên xử lý là được.
Tạ Huyên lại nói: "Tạ Chỉ Ninh ba lần bảy lượt hãm hại trưởng tỷ, tâm tính độc ác, không thể để ra ngoài đi lại. Từ nay sẽ bị cấm túc ở tiểu Phật đường, mỗi ngày chép kinh Phật, không được ra ngoài cho đến khi xuất giá. Trừ bà tử chăm sóc nàng ta, những người khác trong nhà cũng không được phép đến thăm!"
Tạ Chỉ Ninh đã sớm đoán được phụ thân sẽ không tha cho nàng ta, nghe được cách xử lý như vậy, trong lòng nàng ta rối bời vẫn khóc òa lên. Nàng ta tiến lên cầu xin phụ thân tha thứ cho nàng ta, cầu xin phụ thân đợi di nương trở về rồi nói, nhưng phụ thân lại không hề lay chuyển.
Tạ Huyên lại nhìn Tạ Uyển Ninh, nói: "Lý Tứ tuy nói đến Uyển Ninh, nhưng dù sao cũng không có bằng chứng. Chuyện này không liên quan đến Uyển Ninh. Nhưng để gia đình được yên tĩnh, Uyển Ninh, con cũng chép một trăm lần Nữ Huấn để làm lời răn dạy đi!"
Tạ Uyển Ninh cũng không hề oán trách, cúi người đáp lời.
Tạ Chiêu Ninh khẽ nhếch mép, nàng biết lần này không thể đánh đổ Tạ Uyển Ninh, nàng ta luôn cực kỳ cẩn trọng, thậm chí ngay cả việc xử lý Bạch Lộ cũng giao cho Tạ Chỉ Ninh làm! Huống hồ danh tiếng của nàng ta cực tốt, Cao phu nhân lại bảo vệ nàng ta, phụ thân cũng tin tưởng nàng ta sâu sắc. Nhưng sau này luôn sẽ có cơ hội. Hôm nay dù không liên lụy đến nàng ta thì cũng đã loại bỏ hoàn toàn Tạ Chỉ Ninh, và cũng đã rửa sạch oan ức cho mình, đạt được kết quả mà Tạ Chiêu Ninh muốn.
Tạ Huyên lại dặn dò những người hầu có mặt không được phép nói ra một lời nào, nếu không sẽ bị đánh chết bằng gậy, những người hầu đều run sợ đáp lời. Tạ Huyên mới nói với Tạ Chiêu Ninh: "Hôm nay con cũng mệt mỏi rồi, tiệc con muốn đi thì đi, không muốn đi thì về nghỉ ngơi, ta cũng sẽ không nói gì đâu."
Giọng điệu ông nói chuyện với nàng chưa bao giờ ôn hòa như vậy, ánh mắt nhìn nàng cũng toát lên vẻ ôn hòa, cuối cùng cũng giống như ánh mắt ông nhìn Tạ Uyển Ninh.
Tạ Chiêu Ninh nghĩ đến người phụ thân ở kiếp trước, đối với nàng ngày càng nghiêm khắc, đến cuối cùng khi nhìn thấy nàng thì luôn nhíu mày, cho đến khi nàng được đại cữu đón đi.
Tạ Chiêu Ninh khẽ cười, cúi người nói: "Đa tạ phụ thân đã thông cảm, chỉ là còn một chuyện, nữ nhi còn muốn thỉnh cầu người chấp thuận."
...
Tạ Chiêu Ninh không đi dự tiệc, nàng cũng thực sự mệt mỏi rồi, cùng Thanh Ổ và Hồng Loa trở về Cẩm Tú Đường.
Trên đường, hai nữ tỳ vẫn nín nhịn không nói, đợi đến khi cuối cùng cũng trở về Cẩm Tú Đường, đóng cửa lại, Thanh Ổ mới nắm tay nàng , kích động nói: "Nương tử, cuối cùng ngai cũng đã rửa sạch oan ức rồi, ngài cuối cùng cũng đã rửa sạch rồi!"
Thanh Ổ và Hồng Loa đều rất kích động, Hồng Loa thậm chí còn kích động đến mức lau nước mắt.
Hai người họ luôn đi theo Tạ Chiêu Ninh, biết nàng đã trải qua bao nhiêu khó khăn trên con đường này.
Tạ Chiêu Ninh cũng thở phào nhẹ nhõm!
Dù sao chuyện này kiếp trước đã đè nặng lên nàng cả đời. Khi được người khác nhắc đến, nàng mãi mãi là kẻ ác đã làm trọng thương nữ tỳ của muội muội mình, nhưng bây giờ, nàng cuối cùng cũng không còn phải mang cái tiếng xấu đó nữa!
Sau này dù nàng có thật sự làm chuyện ác nữa thì cũng chỉ là muốn lấy ác trị ác, người khác không phạm nàng, nàng tự nhiên sẽ không đi hại người, nếu người khác phạm nàng, thì nàng cũng sẽ trả lại gấp trăm ngàn lần!
Nàng cũng hiếm khi nở một nụ cười rạng rỡ, như băng tuyết tan chảy, vô cùng tươi sáng. Nàng nói với Thanh Ổ: "... Nấu cho ta một bát canh bánh hoa mai đi!"
Hôm nay đã tính toán nhiều như vậy, lúc này tinh thần thư giãn, nàng cũng cảm thấy hơi đói rồi.
Thanh Ổ lau nước mắt, lập tức đi dặn nhà bếp nhỏ làm.
Lúc này bên ngoài có tiếng thông báo, ngay sau đó hai nữ tỳ mặc áo khoác ngắn, búi tóc gọn gàng bước vào, hai người cũng kích động, mắt đỏ hoe, lập tức quỳ xuống hành đại lễ với Tạ Chiêu Ninh: "Đại nương tử an lành!"
Hai người này chính là hai nữ tỳ suýt bị bán đi ngày trước, Phàn Tinh và Phàn Nguyệt.
Lời thỉnh cầu mà Tạ Chiêu Ninh vừa nói với phụ thân chính là để ông cho phép Phàn Tinh và Phàn Nguyệt trở lại bên cạnh mình. Nếu là trước đây, Tạ Huyên nhất định sẽ không đồng ý, nhưng hôm nay ông tự thấy có lỗi với trưởng nữ nên đã lập tức đồng ý. Chỉ là cũng thêm một điều, nếu hai người này phạm lỗi thì cũng tuyệt đối không thể giữ lại.