Chương 156

Chương 156
Trước Sau
Tạ Chiêu Ninh bước nhanh vào trong, lập tức thấy phụ thân và mẫu thân đang túc trực bên giường tổ mẫu, phụ thân mặc thường phục, trông như vừa từ Nha Môn trở về, trong tay còn bưng bát thuốc thang, mẫu thân thì đôi mắt đỏ hoe vì đã thức trắng nhiều đêm, gương mặt lộ vẻ mệt mỏi, đang vừa cầm khăn lau mặt cho Tổ mẫu vừa nhẹ giọng cằn nhằn: “Người sao lại đọc sách ban đêm, bệnh của người kiêng nhất là lao tâm, con thấy nên cất hết sách đi thì hơn.”

Khương thị tuy lắm lời, song lại thật lòng quan tâm đến Chu thị. Những năm qua, Chu thị đối đãi với bà ấy rất tốt, từ ngày bà ấy gả vào Tạ gia đến nay, chưa từng bị đặt ra quy củ khắt khe hay bị gây khó dễ. Khi xưa, lúc Tạ Huyên mới nạp Tưởng di nương và còn đang chuyên sủng, Chu thị vẫn khuyên con trai không được sủng thiếp diệt thê. Chính vì vậy, bao năm qua, Khương thị vẫn luôn ghi tạc ân tình ấy trong lòng, nay Chu thị lâm bệnh, bà ấy càng lo lắng, sẵn sàng thức trọn đêm để hầu hạ.

Dẫu trong lòng nóng ruột đến đâu thì vẫn không thể bỏ qua lễ nghi, Tạ Chiêu Ninh tiến lên hành lễ với phụ thân và mẫu thân, Khương thị bèn kéo nàng lại, mấy ngày không gặp con gái, bà ấy cẩn thận ngắm nghía xem nàng có gầy đi không, lại dịu giọng hỏi han: “Trên đường về có vất vả lắm không, có bị mệt vì đường xa không?”

Tổ mẫu nằm trên chiếc la hán sàng bằng gỗ tử đàn, sắc mặt tái nhợt, hơi xanh xao, thân hình gầy hơn trước, vừa rồi bà không muốn nghe con dâu lải nhải nên quay mặt đi, nhưng khi nghe thấy tiếng Tạ Chiêu Ninh, bà nghiêng đầu nhìn, ánh mắt hiền từ, mỉm cười nói: “Man Man về rồi à, bên ngoại tổ gia vui chứ? Bên ngoại tổ gia con có nhiều ngựa, con có cưỡi ngựa không?”

Nghe tổ mẫu hỏi toàn những chuyện đời thường giản dị như vậy, nước mắt Tạ Chiêu Ninh không kiềm được mà rơi xuống, nàng bước nhanh đến, nắm lấy tay tổ mẫu, giọng run run: “Người còn lo cho con có cưỡi ngựa không, trong khi chính mình phát bệnh, sao không sớm sai người đến báo cho chúng con?”

Tạ Huyên đặt bát thuốc xuống, vẻ mặt mệt mỏi, nói: “Đêm các con đi, tổ mẫu các con đã phát bệnh, chỉ là khi ấy vừa tiễn các con, người sợ gọi về thì các con lại lo, nên không nói. Đến đêm qua, bệnh của tổ mẫu đột nhiên trở nặng, ta mới vội sai người đi báo.”

Chu thị nhìn Tạ Huyên, khẽ thở dài: “Man Man đừng bận tâm, phụ thân con chỉ lo xa quá thôi, ta phát bệnh cũng là chuyện thường.”

Ngay lúc ấy, Tạ Thừa Nghĩa và Tạ Uyển Ninh cũng lần lượt vào, tiến lên hành lễ với các trưởng bối. Tạ Thừa Nghĩa ngồi xuống cạnh giường, ân cần hỏi han tổ mẫu, còn Tạ Uyển Ninh thì đứng một bên, ra vẻ quan tâm, cười nhã nhặn nói muốn đấm chân cho bà.

Tạ Chiêu Ninh liếc nhìn Tạ Uyển Ninh, nàng ta vừa cùng nàng về ngoại tổ gia, chắc không phải chính tay nàng ta làm, nhưng nếu là người của nàng ta để lại trong Tạ phủ... thì e rằng cũng không phải không thể.

Tạ Chiêu Ninh khẽ ra hiệu bằng ánh mắt cho Mai cô cô. Mai cô cô hiểu ý, lập tức theo nàng ra ngoài, khi vừa bước qua cửa, Tạ Chiêu Ninh thấp giọng hỏi: “Lời ta dặn trước đây, cô cô còn nhớ chứ? Có canh chừng kỹ việc ăn uống và người ra vào của tổ mẫu không?”

Kiếp trước, tổ mẫu chết một cách khó hiểu, Tạ Chiêu Ninh vẫn luôn nghi ngờ có kẻ ra tay phía sau. Vì vậy, nàng đã sớm dặn Mai cô cô phải đặc biệt chú ý đến chuyện ăn uống và người hầu hạ quanh tổ mẫu, đề phòng kẻ gian lợi dụng sơ hở mà hạ độc.

Mai cô cô khẽ gật đầu nói: “Đại nương tử cứ yên tâm, chẳng nói đâu xa, người hay vật mà lão phu nhân tiếp xúc hằng ngày đều do ta đích thân trông coi, tuyệt đối không thể xảy ra sai sót.”

Tạ Chiêu Ninh suy nghĩ một lát, dù nghe vậy lòng nàng vẫn không hoàn toàn yên tâm, mơ hồ cảm thấy dường như còn có điều gì đó bị nàng bỏ sót. Sau khi trở về phòng, nàng nói với phụ thân và mẫu thân: “Phụ thân, mẫu thân, hai người đã túc trực hầu hạ tổ mẫu nhiều ngày, chi bằng về nghỉ ngơi trước đi, cứ để con ở lại chăm sóc người.”

Tạ Huyên quả thật đã rất mệt mỏi, ông vốn bận công vụ, mấy ngày nay lại phải đi lại lo toan, trong lòng rối như tơ vò, Khương thị cũng chẳng khá hơn, vừa phải chăm lo việc ở dược hành, vừa phải tới Quân An Đường hầu bệnh, việc nhà cũng không ai thay, vất vả hơn cả ông đôi phần.

Khương thị đứng dậy khỏi chiếc ghế tròn, thế nhưng trong lòng vẫn còn lo lắng, dẫu sao Chiêu Chiêu vừa mới trở về, thân thể vẫn còn mỏi mệt sau quãng đường xa. Bà ấy dịu giọng nói: “Chiêu Chiêu, con tạm thời ở lại trông tổ mẫu, đến giờ Hợi mẫu thân sẽ đến thay.”
Trước Sau
BÌNH LUẬN (10)
    Bình luận đã ghim
  • Huong

    Huong Đã ghim

    Bấm mua combo sao ko dc

    1 tuần trước
    • Gà Chấm Tương

      Gà Chấm Tương

      bạn lướt lên đầu trang có dòng Trang chủ > Chiêu tẫn...> Chương abc. Bạn ấn vào Chiêu tẫn... để đến mục lục, sau đó chọn Ủng hộ >> Mua truyện để có thể mua combo nha

      1 tuần trước
  • Bình luận khác
  • Như Ngọc

    Như Ngọc

    Truyện dẫn dắt nhẹ nhàng, mà đọc cuốn lắm nha. Hồi hộp theo nhân vật chính luôn đó.

    1 ngày trước
  • Hà Phạm

    Hà Phạm

    Truyện cung đấu nội trạch quá hay, nội dung xuất sắc. Cảm ơn editor

    1 ngày trước
  • Hương Đỗ

    Hương Đỗ

    9.900 cám là bao nhiêu tiền vậy các thí chủ, để mình còn mua.

    1 ngày trước
    • Leo

      Leo

      99k ní ưi

      1 ngày trước
  • uongbuong

    uongbuong

    Truyện hấp dẫn quá ạ

    1 ngày trước
  • My Nguyễn

    My Nguyễn

    hay ghê

    2 ngày trước
  • Chi Linh

    Chi Linh

    Kiếp trước bốc đại một anh cũng ra vibe nam9. Nma kiếp này anh nào cũng phải nhường hào quang cho nam9 thật sự ))) Nữ9 nào cũng đều rơi vào tay vua, làm HH =))) Mà thôi, bị tình yêu cả 2 kiếp của ảnh thuyết phục =)))

    2 ngày trước
  • Trần dương

    Trần dương

    Truyện cuốn quá

    2 ngày trước
  • Quiin Pham

    Quiin Pham

    Mình ở Mỹ, muốn mua cám mà khi thanh toán paypal thì toàn hiện ra trang lỗi 404?

    2 ngày trước
    • GrooGroo

      GrooGroo

      Paypal hiện đang lỗi, bạn nhắn page Heo Lười Chăm Đọc Truyện để mình hỗ trợ nạp paypal nha

      2 ngày trước
  • Nguyễn Hoang

    Nguyễn Hoang

    Hay quá, văn án hay, truyện hay, tác giả dịch mượt

    2 ngày trước
  • Hoa vân

    Hoa vân

    Hồi hộp, gây cấn ghê

    2 ngày trước