Chương 30

Chương 30
Trước Sau
“Con... con...” Tạ Minh San thấy chẳng còn đường chối cãi, cũng không biết nên nói thế nào, chỉ lắp bắp: “Con vốn không thật lòng muốn vu oan cho nàng ta, chỉ là suy đoán, nếu không phải nàng ta thì còn là ai...”

Tạ Chiêu Ninh hướng về phía Khương thị, bật khóc nức nở: “Mẫu thân, hôm qua con đã nói con bị oan, nhưng mọi người lại chẳng chịu tin. Con thật sự không hề làm hại Bạch Lộ, con thực sự không làm! Thế mà mọi người... mọi người đều bảo con làm, còn nói phải đưa con đến Tĩnh Tâm Am...”

Nàng khóc đến mức ngồi bệt xuống đất, gương mặt trắng nõn phủ đầy lệ, càng thêm yếu ớt đáng thương, hai gò má khi khóc lại lộ ra lúm đồng tiền, càng làm cho dung nhan trở nên mềm mại khiến người trông thấy càng thêm xót xa. Ngày thường, nàng có thể nghịch ngợm ương bướng, thế nhưng hôm qua rõ ràng là bị hãm hại! Khương thị nhìn mà trong lòng như bị xé nát, vội vàng nói: “Con... con đừng khóc nữa! Là chúng ta có lỗi với con!”

Khương thị vốn chưa từng gần gũi với Tạ Chiêu Ninh, bà ấy vội đưa tay muốn đỡ nàng dậy, thế nhưng lại bị nàng gạt ra. Trong lòng bà ấy thoáng bối rối, bèn gọi Thanh Ổ: “Mau đỡ nương tử nhà ngươi đứng lên đi!”

Lúc này, nha hoàn đã vén màn sa lên, trên mặt Tạ Uyển Ninh đã nổi mấy nốt đỏ, nàng ta cố nén không đưa tay gãi vết ngứa nên toàn thân run rẩy căng cứng, trông thấy Khương thị đang dỗ dành Tạ Chiêu Ninh, trong mắt nàng ta ánh lên vẻ sắc lạnh, chỉ là chẳng ai nhìn thấy.

Lâm thị quay sang nói với Khương thị: “Mọi sự đều do Tạ Minh San lắm lời nói bậy mới khiến Chiêu Ninh chịu oan. Hiền muội, là ta có lỗi với muội. Ta nhất định sẽ nghiêm trị nó! Cũng sẽ sai người đưa trà sâm bổ phẩm tới để Chiêu Ninh và Uyển Ninh an thần dưỡng thể.”

Vừa nghe đến hai chữ nghiêm trị, Tạ Minh San đã hoảng hốt thất thần, bèn kéo tay áo Lâm thị, nhưng bà ta hoàn toàn không đoái hoài, ngày hôm nay Tạ Minh San đã làm mất sạch mặt mũi của bà ta!

Đúng vào lúc này, bên ngoài truyền vào tiếng tỳ nữ thỉnh an, phụ thân Tạ Huyên từ Nha Môn đã trở về.

Ông vẫn mặc quan phục đỏ thẫm rồi bước vào, vừa đến cửa đã nghe thấy động tĩnh trong phòng, bèn chau mày hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

Trông thấy Tạ Chiêu Ninh còn quỳ trên đất mà khóc, trong lòng ông đã nghĩ hẳn là nàng lại gây họa nên lạnh lùng liếc mắt nhìn, thế nhưng cũng chưa vội trách phạt.

Tạ Chiêu Ninh cảm nhận được ánh mắt ấy, trong lòng chỉ khẽ cười lạnh.

Phụ thân chính là người chẳng bao giờ tin nàng, năm xưa sau chuyện nàng bị đồn đẩy Uyển Ninh rơi xuống gác, Tạ Huyên cũng chẳng buồn nói thêm với nàng một lời. Sau này dẫu nàng quyền cao chức trọng hay đã bị tước hết vinh quang giam vào ngục thất, ông cũng không hề tìm đến.

Khương thị bước lên trước, kể lại một lượt chuyện vừa rồi: “... Minh San đã thừa nhận hôm qua thật sự đã vu oan cho Chiêu Ninh, hôm nay lại... Ôi! Uyển Ninh ngứa ngáy khổ sở như vậy, chẳng hay có nên tra xét cho rõ ràng xem rốt cuộc là người nào gây ra, nếu không trong nhà này mãi chẳng được yên ổn.”

Tạ Huyên mím môi, tra xét thì tra ai, trong phòng chỉ có mấy người, cho dù tra ra thì có ích gì. Hôm qua vừa xử lý xong chuyện của Bạch Lộ, hôm nay lại thêm việc này, trong phủ tranh chấp liên miên, nếu truyền ra ngoài sẽ liên lụy đến thể diện của Tạ gia.

Ông đi đến trước mặt Lâm thị, khom người hành lễ: “Nhị tẩu, trong nhà xảy ra chuyện như vậy, thật sự là ta có lỗi.”

Lâm thị bèn đáp: “Đâu có, tất cả đều là lỗi của Tạ Minh San. Dù là vì duyên cớ gì, nàng đã nhận là vu oan cho Chiêu Ninh, việc lọ thuốc nàng cũng nói chẳng rõ... Là ta dạy dỗ nữ nhi không nghiêm, mới hại đến hai cháu gái!”

Tạ Huyên đã nghe Khương thị thuật lại, lúc này thấy tay Tạ Chiêu Ninh bị bỏng, còn Uyển Ninh khóc lóc thảm thiết, trong lòng ông cũng có phần trách Tạ Minh San. Thế nhưng với thân phận thúc phụ, ông khó lòng nói thẳng, chỉ bảo: “Lũ nhỏ mà, cũng chỉ là đùa giỡn nhất thời. Chiêu Ninh với Uyển Ninh ắt sẽ chẳng oán trách muội muội, mong nhị tẩu cũng đừng trách phạt nàng ta quá nặng. Một chữ Tạ thì viết cũng chẳng ra hai nét, việc này không nên ảnh hưởng đến hòa khí trong nhà.”

Nói xong, Tạ Huyên quay người, nghiêm giọng với mọi người trong phòng: “Chuyện hôm nay, bất luận là ai cũng không được để lọt ra ngoài. Nhị nương tử chỉ vô tình bị phát ban, không liên can đến bất cứ ai. Nếu để ta biết có người truyền lời đồn ra ngoài, lập tức đuổi khỏi phủ!”

Trong phòng không có mấy tỳ nữ và bà tử, tất cả đều đồng thanh vâng dạ.

Nghe Tạ Huyên không trách cứ mà còn muốn giữ thể diện cho Tạ Minh San, Lâm thị cũng thở phào nhẹ nhõm.

Bà ta nói: “Ta sẽ đưa nàng về dạy dỗ lại, chiều nay đi tảo mộ thì thôi, nàng sẽ không tham gia.”
Trước Sau
BÌNH LUẬN (10)
    Bình luận đã ghim
  • Huong

    Huong Đã ghim

    Bấm mua combo sao ko dc

    1 tuần trước
    • Gà Chấm Tương

      Gà Chấm Tương

      bạn lướt lên đầu trang có dòng Trang chủ > Chiêu tẫn...> Chương abc. Bạn ấn vào Chiêu tẫn... để đến mục lục, sau đó chọn Ủng hộ >> Mua truyện để có thể mua combo nha

      1 tuần trước
  • Bình luận khác
  • Như Ngọc

    Như Ngọc

    Truyện dẫn dắt nhẹ nhàng, mà đọc cuốn lắm nha. Hồi hộp theo nhân vật chính luôn đó.

    1 ngày trước
  • Hà Phạm

    Hà Phạm

    Truyện cung đấu nội trạch quá hay, nội dung xuất sắc. Cảm ơn editor

    1 ngày trước
  • Hương Đỗ

    Hương Đỗ

    9.900 cám là bao nhiêu tiền vậy các thí chủ, để mình còn mua.

    1 ngày trước
    • Leo

      Leo

      99k ní ưi

      1 ngày trước
  • uongbuong

    uongbuong

    Truyện hấp dẫn quá ạ

    1 ngày trước
  • My Nguyễn

    My Nguyễn

    hay ghê

    2 ngày trước
  • Chi Linh

    Chi Linh

    Kiếp trước bốc đại một anh cũng ra vibe nam9. Nma kiếp này anh nào cũng phải nhường hào quang cho nam9 thật sự ))) Nữ9 nào cũng đều rơi vào tay vua, làm HH =))) Mà thôi, bị tình yêu cả 2 kiếp của ảnh thuyết phục =)))

    2 ngày trước
  • Trần dương

    Trần dương

    Truyện cuốn quá

    2 ngày trước
  • Quiin Pham

    Quiin Pham

    Mình ở Mỹ, muốn mua cám mà khi thanh toán paypal thì toàn hiện ra trang lỗi 404?

    2 ngày trước
    • GrooGroo

      GrooGroo

      Paypal hiện đang lỗi, bạn nhắn page Heo Lười Chăm Đọc Truyện để mình hỗ trợ nạp paypal nha

      2 ngày trước
  • Nguyễn Hoang

    Nguyễn Hoang

    Hay quá, văn án hay, truyện hay, tác giả dịch mượt

    2 ngày trước
  • Hoa vân

    Hoa vân

    Hồi hộp, gây cấn ghê

    2 ngày trước